Từ Thiệu Huân quay về phòng cũng là lúc An Bình trở mình thức dậy. Từ khi có thai nàng ít ngủ được nhưng để giữ sức khỏe cho đứa bé, An Bình để ý phối hợp thêm nhiều dược liệu có lợi nhằm tác dụng an thai.
-Chàng về rồi…
-Ừ -Từ Thiệu Huân cười khẽ- Ta đã nói với hoàng huynh mọi chuyện. Trời sáng chúng ta có thể đi.
Đi về biên quan sống cuộc đời đơn giản thuộc về họ. Đứa trẻ trong bụng có thể thuận lợi chào đời.
-Thiếp biết rồi- An Bình đặt tay lên bụng- Thiếp đi chuẩn bị hành lí.
Vùng Bắc địa là một nơi không dễ sống, không khí tịch mịch, hoang vắng, chỉ có mùi hương cây cỏ. Nơi đó Từ Thiệu Huân đã sống một quãng thời gian êm đềm nhất đời mình.
An Bình chưa tròn 20 tuổi. Nàng còn quá trẻ để chôn tuổi xuân nơi chốn bình lặng ấy….Nhưng nhìn vào đôi mắt trong trẻo và nụ cười gợn lên ấm áp, Từ Thiệu Huân tin rằng, mình đã không lựa chọn sai.
-Nương tử….
An Bình đang sắp xếp hành lí, thình lình bị đôi tay ấm áp của Từ Thiệu Huân bao bọc lấy. Nàng cười khẽ, nụ cười hạnh phúc….Cạnh đó, Tiểu Thiên đang ngồi bên một lọ trong suốt đựng những con hắc trùng nho nhỏ. Loại trùng độc làm cho người ta đau thấu tim gan này thực tế là một loại độc tình được nuôi dưỡng trong máu những cô gái si tình muốn lấy cả con người lẫn trái tim người tình. Mỗi lần người yêu nhớ đến cô gái khác, độc trùng sẽ sinh sôi nảy nở nhanh chóng, chà đạp trái tim vật chủ. Cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nguoi-cuoi/2132978/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.