Nhâm Tiểu Túc hất tay ném toàn bộ phần thịt chuột còn lại đi.
Dường như hắn không có ý định chia sẻ với người khác.
Thậm chí cũng chẳng tiếc khi ném đi.Trong lòng Lưu Bộ tự nhủ, dù ngươi không cho người khác ăn thì ngày mai ngươi còn đồ ăn chắc.Có điều Nhâm Tiểu Túc nghĩ khác, hắn tình nguyện ngày mai vào rừng tìm đồ ăn hoặc bị đói cũng không nguyện ý giữ lại phần thịt đầy máu tươi này bên người.Lúc này Dương Tiểu Cận lẳng lặng nhìn thịt chuột đang được nước, trong tay cầm bình muối.
Trông chẳng giống một đại sư súng ống chỉ cần nói chuyện không hợp là bắn người.Ồ, thời điểm này Nhâm Tiểu Túc bỗng nhớ tới nhiệm vụ cự tuyệt đồng hành tới Cảnh Sơn đã giúp hắn có được một cuốn sách Đồ Phổ cơ sở, đến bây giờ Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa xem.Trong thị trấn không có mục tiêu thử nghiệm có điều hiện tại chẳng phải có rồi à?Dù đây chỉ là Đồ Phổ cơ sở, không thế giúp hắn đề cao kỹ năng súng ống nhưng vấn đề ở chỗ, người như Dương Tiểu Cận nhất định sẽ có chỗ hơn người cho hắn học tập.Đồ Phổ cơ sở có thể giúp hắn học được một ít kỹ năng bảo vệ tính mạng từ chỗ Dương Tiểu Cận.Đột nhiên Nhâm Tiểu Túc hỏi thầm trong đầu:- Có thể liệt kê các kỹ năng của Dương Tiểu Cận không?Hắn đang muốn xem thử trên người Dương Tiểu Cận có giá trị kỹ năng nào ổn rồi mới quyết định.- Không có quyền hạn.Cung điện hồi đáp.- Ồ, vậy ta biết nàng có kỹ năng gì mà học?Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-danh-sach/126985/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.