🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tuy đã sớm biết Cố lão tặc họ là kẻ bạc tình vô cảm, chỉ một lòng theo đuổi lợi ích… Nhưng nàng vẫn muốn điều tra cho rõ ràng.

Nàng thấy oan ức thay cho phụ mẫu của mình, lẽ ra họ có thể là một đôi hiệp lữ giang hồ, tung hoành thiên hạ, vậy mà chỉ vì một chữ “hiếu” gò bó, lại bị trói chặt nơi Biện Kinh này, cuối cùng mất mạng oan uổng.

Nàng thấy thật không đáng.

Thậm chí nàng từng nghĩ, nếu như Cố Hữu Niên không phải là nhi tử của Cố Ngôn Chi thì tốt biết mấy.

Chẳng hạn như ông có một thân thế trắc trở, phụ mẫu gặp đại nạn, đành phải gửi gắm con cho Cố Ngôn Chi; hoặc đơn giản ông là một đứa trẻ mồ côi, bị Cố lão tặc nhặt từ xó xỉnh nào đó về; hay càng tốt hơn, ông là nhi tử của kẻ thù Cố lão tặc…

Như vậy ít nhất người chỉ là kẻ bị kẻ ác lừa gạt, chứ không phải có phụ mẫu thật sự lại lạnh lùng đến mức hận không thể dẫm nát xác con để trèo lên trên.

Cố lão phu nhân khựng người một chút, rồi bật cười tự giễu: “Đáng tiếc, e là khiến ngươi thất vọng rồi. Hữu Niên đúng là nhi tử do ta mang thai mười tháng mà sinh ra.”

“Hồi nhỏ, nó vốn thông minh lanh lợi, đọc sách qua một lần là nhớ, nét bút linh khí tràn trề. Nhưng tiếc thay, nó giống hệt ngươi lúc này, tính tình cứng đầu, cả người toàn gai ngược. Nó không thích cái lồng sắt mang tên Cố gia này, nên sau khi học võ thành tài, để lại một bức thư rồi bỏ nhà ra đi.”

“Triều đình không thích kẻ luyện võ, tổ phụ ngươi cũng ghét cay ghét đắng. Phụ thân ngươi rõ ràng có con đường khoa cử thênh thang mà không chịu đi, lại cứ muốn làm một kẻ giang hồ thảo mãng bị người khinh miệt. Đó là bất hiếu, là bước vào con đường trái ngược với gia tộc.”

“Lại đúng lúc Nhị bá ngươi thời ấy chí khí ngút trời, đỗ tú tài rồi lại đỗ cử nhân. Tổ phụ dốc hết tâm huyết cho hắn, coi như chưa từng sinh ra Hữu Niên.”

Cố Thậm Vi lặng lẽ lắng nghe, cũng chính khoảng thời gian bị Cố gia vứt bỏ ấy, phụ thân nàng đã tự mình tạo dựng danh tiếng trong chốn giang hồ. Ông rong ruổi khắp năm hồ bốn biển, đi đến Xuất Vân sơn trang, rồi gặp được mẫu thân nàng — Tả nữ hiệp.

Nhưng Cố Trường Canh chẳng có số đỗ tiến sĩ, thi mãi không đậu, hai lão tặc Cố gia lại quay đầu nhớ tới đứa con út, Cố Hữu Niên.

“Ta sinh được năm nhi tử. Đại bá ngươi là tên vô dụng, Nhị bá thì mệnh bạc, Tam bá là đứa ngốc, Tứ bá chỉ biết vẽ vời… người duy nhất còn chút hy vọng, chính là phụ thân ngươi.”

“Ngươi muốn nói ta ích kỷ cũng được, lạnh lùng vô tình cũng được. Khi ấy, ta thực sự đang ở trong hoàn cảnh vô cùng khó xử.”

“Nếu như bị ngươi đoán trúng, Cố Ngôn Chi quả thực có một nhi tử giấu ở bên ngoài, thì chắc chắn là vào khoảng thời gian đó.”

“Nhị bá ngươi lúc ấy đã tuyệt vọng chuyện khoa cử, Cố Ngôn Chi lại bắt đầu dao động. Ta nhìn ra vài manh mối, trong lòng lo như lửa đốt, chỉ mong phụ thân ngươi quay về… Nếu đổi là hắn thi, nhất định sẽ đỗ.”

“Khi đó, ta đặt hết hy vọng lên người Hữu Niên, liên tục viết mười tám bức thư, lấy cớ bệnh nặng hấp hối, cầu hắn về nhìn mặt lần cuối, lừa hắn quay lại.”

Cố Thậm Vi nghe đến đây, khẽ bật cười lạnh: “Thế nhưng bà không ngờ được rằng, ông ấy khi ấy đã có thê nhi và căn bản không hề muốn đi theo con đường khoa cử. Bà cho rằng kẻ hành tẩu giang hồ là thấp kém, nhưng ông ấy lại thấy đó mới là đời sống tự do khoái lạc.”

Lão phu nhân thở dài một hơi, ánh mắt nhìn sang Cố Thậm Vi. Dù chỉ mới ba năm trôi qua, nhưng trong ký ức bà, gương mặt của Cố Hữu Niên đã dần trở nên mơ hồ.

“Nó quả thực không muốn ở lại Biện Kinh, càng không muốn làm quan. Quân An còn nhỏ, chưa nhìn ra được điều gì, trong tay ta khi ấy chỉ còn lại lá bài là Hữu Niên. Ta chẳng còn cách nào, chỉ đành lấy cái chết ra ép buộc, bảo phải tận mắt thấy mẫu thân ngươi sinh được nhi tử rồi mới cho bọn họ rời đi.”

“Họ không ngờ được rằng, phải mấy năm sau mẫu thân ngươi mới mang thai tiểu đệ ngươi; mà chúng ta cũng không ngờ được rằng, phụ thân ngươi tình nguyện làm một kẻ bình thường không màng thế sự, chứ nhất quyết không chịu bước chân vào trường thi.”

Đương nhiên là ông không chịu, Cố Thậm Vi nghĩ, bởi ông biết, chỉ cần đặt chân vào khoa cử, thì giang hồ sẽ vĩnh viễn không còn nữa.

Đường mật của người này, là thuốc độc của kẻ khác.

Trong mắt Cố Ngôn Chi, vinh quang gia tộc là thứ quý giá bậc nhất. Nhưng đối với Cố Hữu Niên, nó chẳng sánh nổi một thanh kiếm, một con người, một giang hồ rộng lớn.

“Dù ta có oán giận phụ thân ngươi, nhưng người ta hận hơn lại là mẫu thân ngươi. Tổ phụ ngươi cũng cho rằng, chỉ cần mẫu thân ngươi còn sống một ngày, thì phụ thân ngươi sẽ chẳng bao giờ toàn tâm toàn ý gánh vác trách nhiệm gia tộc.”

“Ban đầu, chúng ta vốn muốn để nó chết âm thầm, không gây tiếng động, thế nhưng vẫn luôn không tìm được cơ hội ra tay.”

Nghe đến đây, nắm đấm của Cố Thậm Vi siết chặt. Nàng chỉ hận khi còn nhỏ, chỉ biết một lòng say mê kiếm thuật, được phụ mẫu bảo bọc quá tốt, đến nỗi không hề hay biết dưới bề ngoài yên bình thanh thản của Cố gia lại cuộn trào sóng ngầm dữ dội đến thế.

“Cố Ngôn Chi bắt đầu qua lại với người kia từ khi nào? Còn người đó, bà biết được bao nhiêu?”

Cố gia đã sụp đổ, nhưng bàn tay đằng sau màn kia vẫn chưa bị lật ra ánh sáng. Nàng vẫn chưa biết rốt cuộc vụ án tráo đổi quân khí năm xưa là thế nào, số ngân lượng thuế không cánh mà bay đã đi đâu về đâu.

Càng không biết kẻ mang mặt nạ chim sẻ ẩn mình trong Hoàng Thành tư rốt cuộc là ai, và vụ án Phi Tước khiến phụ thân nàng là Cố Hữu Niên mất mạng năm xưa, rốt cuộc còn ẩn chứa bao nhiêu bí mật kinh tâm động phách.

Càng phẫn nộ, nàng càng phải giữ được sự tỉnh táo, điều tra rõ ràng mọi chân tướng! Chỉ có thể khiến đám người kia công cốc một phen, vĩnh viễn xuống địa ngục, thì cơn giận trong lòng nàng mới có thể nguôi ngoai.

“Ông ta nói với ta… chắc là ngay trước khi Thất nương chết không lâu. Khi ấy ta vô tình bắt gặp một người mặc áo đen, đeo mặt nạ trong thư phòng. Cái mặt nạ đó âm u đáng sợ vô cùng, trông giống một con chim dữ cực kỳ xui xẻo, lạnh lẽo như thể muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.”

“Chính đêm hôm đó, ông ta nói với ta rằng đã tìm được một con đường tắt lên trời, nếu thành công thì Cố gia từ nay sẽ vinh hiển như Hàn gia.”

Vừa nói, Cố lão phu nhân vừa liếc nhìn Hàn Thời Yến đang đứng sau lưng Cố Thậm Vi.

“Ta biết ông ta định mưu nghịch và trước cả khi bàn bạc với ta, ông ta đã bước lên chiếc thuyền giặc đó rồi. Ta không biết ông ta bắt đầu mưu tính từ khi nào, cũng không biết người kia là ai. Nhưng ta biết một điều, năm đứa con ta sinh ra, chẳng đứa nào dùng được…”

“Sau khi Thất nương chết, Trường Canh bắt đầu làm mấy vụ buôn bán l**m máu trên lưỡi đao ở Biện Hà. Đám người hung ác trên thuyền, có kẻ là do người kia phái tới. Phần lớn số bạc kiếm được đều bị chúng lấy đi.”

“Ta từng hỏi Cố Ngôn Chi số bạc đó được đưa đi đâu, nhưng ông ta không cho ta hỏi nhiều. Có điều ta dám chắc, phần lớn đã bị lấy sạch, Cố phủ chỉ được chia một phần rất nhỏ.”

Cố Thậm Vi trầm ngâm lắng nghe, mọi chuyện gần như đúng như nàng suy đoán. Lão phu nhân từng tận mắt nhìn thấy người mang mặt nạ chim sẻ trong thư phòng Cố Ngôn Chi, vậy phụ thân Cố Hữu Niên của nàng năm đó đã nhìn thấy y ở đâu?

Cũng là ở Cố gia sao? Có phải là lúc tên kia tới gặp Cố Ngôn Chi?

Nghĩ đến đây, nàng tiếp tục hỏi: “Vụ án quân khí bị tráo năm xưa rốt cuộc là thế nào?”

“Khi ấy mẫu thân ngươi đang mang thai, thầy thuốc bắt mạch nói chắc chắn là một nhi tử. Theo như giao ước ban đầu, chỉ cần tận mắt chứng kiến mẫu thân ngươi sinh hạ nam nhi, Hữu Niên sẽ lập tức rời đi, quay về Xuất Vân sơn trang, từ đó không bao giờ trở lại.”

“Khi đó ta vẫn chưa từ bỏ ý định, bởi Quân An còn quá nhỏ, không biết lớn lên sẽ ra sao. Nhỡ đâu nó giống Nhị bá ngươi, thì chẳng phải là sẽ…”

Cố Thậm Vi thấy lão phu nhân nói quanh co không vào trọng điểm, liền cau mày lại.

“Bà có biết là ai đã tiếp xúc với Cố Ngôn Chi? Hoặc ông ta từng nhắc tới điều gì liên quan đến vụ binh khí gãy năm đó không?”

***

 

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.