🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Xem ra trong mắt ngươi, Tam phòng cũng chẳng đáng giá bằng chút bạc vụn.”

Cố Thậm Vi lạnh lùng nhìn Cố lão phu nhân, người trước mặt nay đã có phần già nua lụ khụ. Trước kia nàng chỉ thấy bà ta là người nghiêm khắc, khó chung sống, giờ ngẫm lại mới thấy, bà ta và Cố Ngôn Chi đích thực là cá mè một lứa.

Không chỉ phụ thân nàng là Cố Hữu Niên, mà cả sinh mạng của những nhi tử khác trong mắt bà ta, so ra cũng chẳng bằng giấc mộng hão huyền mà Cố Ngôn Chi vẽ ra, chẳng bằng cái danh “lão Phong quân”.

Lão phu nhân sững người, trầm ngâm một lát rồi nói: “Chuyện này ta thực sự biết không nhiều.”

“Nhưng có một chuyện ta biết, đó là việc nhờ nhà ngoại tổ của ngươi rèn ra lô binh khí kia, sau đó hạ độc giết mẫu thân ngươi, rồi để phụ thân ngươi đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân với Tào đại nương tử, cuối cùng thuận lý thành chương rước nàng ta vào cửa, tất cả đều là kế hoạch do tổ phụ ngươi thương lượng kỹ càng với bên kia rồi sắp đặt nên.”

“Người kia muốn Xuất Vân kiếm trang giúp chế tạo kiếm, lại còn muốn lôi kéo Tào gia về cùng một phe.”

“Đúng lúc đó chúng ta lo lắng, một khi Tả Đường sinh con, Hữu Niên sẽ rời khỏi Cố gia… Ý định ban đầu của chúng ta chỉ là muốn kéo phụ thân ngươi quay về con đường đúng đắn. Nếu mẫu thân ngươi chết đi, nó tái giá với Tào đại nương tử, thì có thể an tâm quay lại con đường làm quan…”

“Nhưng mẫu thân ngươi mãi chẳng giết được, phụ thân ngươi cũng chẳng thuyết phục nổi…”

Nghe đến đây, lửa giận trong lòng Cố Thậm Vi bùng lên dữ dội: “Quả thật vô sỉ đến tột cùng! Trên đời sao lại có loại người tàn độc như các ngươi!”

Lão phu nhân có phần xấu hổ, cúi đầu xuống. Bà ta há miệng định biện giải điều gì, nhưng rồi lại phát hiện bản thân chẳng biết từ bao giờ đã trở nên méo mó biến dạng… đáng sợ chẳng khác gì ác quỷ đội mồ chui lên từ địa ngục.

“Nếu ngươi chỉ muốn ôn lại các ngươi đã hại chết phụ thân và mẫu thân ta như thế nào, vậy thì khỏi cần mở miệng nữa. Ta là người có lòng tốt, nếu ngươi thích nghe những chuyện như vậy, sau này ta có thể ra bãi tha ma, kể tỉ mỉ cho ngươi nghe Cố gia các ngươi đã tuyệt tử tuyệt tôn ra sao.”

Cố Thậm Vi vừa nói, vừa lạnh lùng nhìn lão phu nhân: “Giờ ta hỏi, ngươi trả lời!”

“Sau vụ án binh khí gãy, phụ thân ta lật lại bản án là nhờ ai? Cái giá ông ấy phải trả là vào cung làm thị vệ, vậy đối tượng trao đổi là ai? Có phải tất cả đều do tên Cố lão tặc và kẻ đứng sau sắp đặt từ trước, để chuẩn bị cho vụ thích sát sau này?”

Lão phu nhân ngẩn người, lắc đầu đáp: “Chuyện này không phải do tổ phụ ngươi sắp xếp. Chúng ta vẫn mong hắn tham gia khoa cử, ra làm quan… Tuy chức Thống lĩnh thị vệ nghe thì có vẻ gần gũi với Hoàng gia, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là kẻ chịu chết thay…”

Thấy sắc mặt Cố Thậm Vi càng lúc càng khó coi, lão phu nhân vội vã chuyển hướng câu chuyện: “Còn về chuyện hành thích kia, càng không thể nào! Mẫu thân ngươi vừa chết, hắn đã chẳng còn lòng dạ nào với chúng ta. Sau vụ việc với Tào đại nương tử, phụ thân ngươi càng hận chúng ta đến tận xương tủy…”

Lão phu nhân vừa nói vừa lắc đầu: “Ta không biết vụ hành thích đó có phải do chủ nhân phía sau tổ phụ ngươi sai khiến hay không, nhưng ta dám chắc, ông ấy không dám, cũng không thể nào để phụ thân ngươi dính líu vào chuyện đó. Hơn nữa, với tính cách của phụ thân ngươi, ông ấy tuyệt đối không thể làm ra chuyện tày trời như mưu hại quân vương…”

Nói tới đây, sắc mặt lão phu nhân chợt tái nhợt.

Giây phút đó, bà ta rốt cuộc cũng hiểu vì sao trong lòng Cố Thậm Vi lại tồn tại nỗi hận vĩnh viễn không thể hóa giải.

Tất cả người trong Cố gia đều biết Cố Hữu Niên không thể nào làm ra chuyện như vậy, đều biết ông không thể là chủ mưu trong vụ án Phi Tước, thế nhưng, khi họ hoàn toàn có thể dâng lời can gián lên triều đình, thì chẳng ai chịu vì hắn mà nói lấy một câu…

Bọn họ không chút do dự mà vứt bỏ nhi tử, huynh đệ, thậm chí ngay trong thời khắc đầu tiên đã dùng máu của Cố Hữu Niên để chấm bánh bao, mở ra một bữa tiệc điên cuồng.

Bà ta chưa từng để mắt tới đứa cháu này, cũng chưa từng ra bãi tha ma nhìn tận mắt sự tuyệt vọng của nó khi ấy. Lúc đó bà đang làm gì? Bà đang oán trách Cố Hữu Niên liên lụy đến cả nhà, đang thầm mừng Cố gia từ đó thăng tiến, đang vui mừng khôn xiết vì văn chương của Cố Quân An vang danh thiên hạ…

Cố lão phu nhân mím mím môi, bỗng cảm thấy chiếc ghế dưới mông như bỏng rát đến không thể ngồi yên nổi…

Bà ta khẽ thở một hơi thật dài: “Nếu ngươi muốn không chừa một ai, vậy thì không chừa một ai cũng được… Đây là quả báo dành cho ta và tổ phụ ngươi.”

“Tiền bạc mà Cố gia tích cóp được bao năm nay, một phần đêm qua lão Tam đã mang đi, nó sẽ đem về quê nhà ở Nhạc Châu. Nhưng đó chỉ là một phần rất nhỏ, phần lớn còn lại được cất giấu trong từ đường, chính là căn phòng năm xưa ngươi từng dùng kiếm đâm thủng biết bao xà nhà, cột trụ.”

“Chúng được bọc bằng giấy dầu, chủ yếu là giao tử, khế đất, sản nghiệp…”

“Nhưng đó vẫn chưa phải phần quan trọng nhất. Còn một phần tài sản khác, tổ phụ ngươi đã giao cho một người cố nhân giữ hộ.”

“Thực xin lỗi, ta thật sự không biết được nhiều. Nghĩ lại thì, ta và nhi tử của ta cũng chỉ là những viên đá lót đường dưới chân ông ta mà thôi, nên ông ta căn bản chẳng hề tin tưởng ta, càng không nghĩ đến chuyện nói những điều ấy cho ta biết.”

“Tiền cất trong từ đường, ngươi cứ lấy đi. Ngươi muốn giữ lại hay xử lý thế nào tùy ý ngươi.”

Cố lão phu nhân cố vắt óc suy nghĩ, cuối cùng lại nói thêm: “Người kia là ai ta không rõ, nhưng Cố Ngôn Chi từng nói hắn có địa vị cực cao, lại là một minh chủ. Lúc đầu liên lạc là do kẻ đeo mặt nạ đến tận nhà, nhưng sau khi bị ta vô tình bắt gặp thì không thấy xuất hiện nữa, đổi thành truyền tin qua chim bồ câu.”

“Còn nữ nhân mà ngươi nói có khả năng đã sinh con cho Cố Ngôn Chi, ta cũng không biết là ai. Nhưng ta đoán rằng, trong nhũ danh của nàng ta hẳn là có chữ ‘Như’.”

“Bởi vì có lần Cố Ngôn Chi uống say, ta nghe thấy ông ta gọi một tiếng như vậy. Chỉ một tiếng thôi, nhưng ta nghe thấy rõ. Mà nhũ danh của ta là Liên Phương, chẳng có chút liên quan gì đến chữ ‘Như’ cả.”

Cố Thậm Vi nhíu chặt mày. Trong toàn bộ Đại Ung triều, những cô gái có tên mang chữ “Như” nhiều như sao trên trời, đếm không xuể.

Nàng còn đang suy nghĩ, thì đã nghe lão phu nhân tiếp tục nói: “Bọn họ dùng xương bồ làm hoa biểu trưng cho lòng trung thành. Hơn nữa… Trước khi ngươi quay về Biện Kinh, Cố Ngôn Chi từng nói với ta rằng chiến cục đã gần đến hồi kết, bao năm mưu tính sắp đến lúc thu lưới rồi…”

“Những điều ta biết cũng chỉ có ngần ấy thôi.”

Cố lão phu nhân nói đến đây, ngước nhìn Cố Thậm Vi. Bà ta muốn thốt ra một tiếng “xin lỗi”, nhưng dù là chính bà cũng cảm thấy câu nói ấy quá nhẹ nhàng, căn bản không xứng đáng, nên chỉ lẩm bẩm vài tiếng, rồi lại cúi đầu xuống.

Cố Thậm Vi nhìn bà ta, đưa tay vuốt nhẹ thanh trường kiếm đeo bên hông, không nói một lời, cầm đèn lồng quay người đi ra khỏi địa lao.

Cho đến khi bước ra khỏi bóng tối ẩm ướt nơi đất ngầm, đúng khoảnh khắc đứng ở cửa, ánh mặt trời rực rỡ đến mức khiến người ta ch** n**c mắt. Chung quanh sáng bừng bừng, gió xuân ấm áp thổi qua mặt, mang theo hơi thở dịu dàng như nhung.

“Hàn Thời Yến, ngươi nhìn kìa, đào đã nở rồi.”

Nghe nàng nói, trong lòng Hàn Thời Yến khẽ thả lỏng. Hắn bước lại gần, nhìn theo ánh mắt của Cố Thậm Vi. Ở góc tường không xa có một gốc đào sớm, chẳng biết từ khi nào hoa đã nở rộ, trắng trắng hồng hồng, rực rỡ xinh tươi.

Thân cây khô trơ trụi kia, trong khoảnh khắc ấy như bừng lên sức sống mới.

“Ừm! Nếu làm thành bánh hoa đào, rồi dùng với một chén trà, nhất định sẽ ngon lắm.”

Cố Thậm Vi phá lên cười: “Trong đầu Hàn ngự sử ngoài chuyện diệt môn ra thì chỉ toàn nghĩ đến ăn thôi nhỉ! Ngươi mê đồ ngọt như thế, chắc kiếp trước là mật ong tinh chuyển thế rồi!”

Nàng vừa nói vừa đợi Hàn Thời Yến phản đòn, nào ngờ lại thấy hắn sải bước đi tới, vươn tay bẻ một cành đào nở rộ nhất mang về, đưa cho nàng: “Đi thôi, đến đón đệ đệ của nàng. Dù sao cũng không thể tay không mà tới.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.