🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hàn Thời Yến vừa nói vừa tuôn hết suy nghĩ trong lòng ra một lượt.

Người khác có thể không theo kịp mạch suy nghĩ nhảy vọt của hắn, nhưng Cố Thậm Vi thì nhất định có thể.

“Còn có một điểm rất dễ bị bỏ qua…” Hàn Thời Yến nói, rồi ghé sát đến bên tai Cố Thậm Vi, hạ giọng xuống đến mức thấp nhất, “Cố thân sự có từng nghĩ đến, liệu Miên Cẩm có biết thân phận thật của Sở Lương Thần không? Cho dù trước đây nàng ta không biết, nhưng khi Sở Lương Thần giả chết rút lui, nàng ta lại chứng kiến cảnh tượng kỳ dị với vô số rắn như vậy, liệu có hiểu ra điều gì chăng?”

Cố Thậm Vi nghe vậy, trong lòng khẽ lay động.

Nàng vừa đọc đến phần hồ sơ có nhắc tới người điều khiển rắn, lập tức liên tưởng đến Lâm Độc Bà và Sở Lương Thần.

Như vậy, khi Miên Cẩm nhìn thấy Sở Lương Thần bị đàn rắn cắn đến mặt mũi biến dạng, nàng ta hẳn cũng sẽ liên tưởng đến người điều khiển rắn có khuôn mặt tương tự, cùng thuộc một giáo phái.

Nếu Miên Cẩm biết, vậy thì nàng ta hẳn đã sớm nhận ra Sở Lương Thần chỉ là giả chết.

Mà nếu Miên Cẩm biết rõ điều đó, thì tại sao nàng ta lại để yên cho hắn sống sót, thậm chí còn để hắn mang thỏi vàng đó đến Khai Phong phủ, kéo phăng tấm màn che giấu vụ án mất thuế ngân năm ấy?

Cố Thậm Vi xâu chuỗi lại mọi chuyện, ánh mắt sáng lên, nhìn thẳng vào Hàn Thời Yến: “Ý ngươi là, Miên Cẩm chưa chắc đã đồng tâm hiệp lực với kẻ đứng sau, nàng ta rất có thể có mưu tính riêng, âm thầm hành sự theo ý mình?”

Hàn Thời Yến gật đầu: “Có khả năng đó.”

Cố Thậm Vi nghe vậy, chậm rãi cắn thêm một miếng gà. Hương vị quả thật không ngoài dự đoán của nàng, thịt không hề bị khô, ngược lại còn mềm ngọt, mọng nước, quyện cùng hương thơm thanh nhã của lá sen.

Lời Hàn Thời Yến nói, không phải không có lý.

Từ khi nàng đặt chân đến Biện Kinh, các vụ án cứ nối đuôi nhau mà đến, nhiều lúc còn trùng hợp như thể vừa chợp mắt một cái, gối đã được dâng đến tận tay.

Không dưới một lần nàng cảm thấy mình như bị ai đó âm thầm đẩy đi, một bàn tay vô hình đang lặng lẽ thao túng tất cả.

Có người đang mượn nàng như một thanh kiếm sắc, để trừ khử những kẻ hắn muốn loại bỏ, điều tra ra những việc hắn muốn phơi bày.

Người đó, liệu có thể là Miên Cẩm?

Hay là… Miên Cẩm có một thân phận kép, giống như hôm nay tại hiện trường, nàng ta cũng để lại hai loại vũ khí vậy?

Cố Thậm Vi nghĩ đến đây, không khỏi cảm thán:

“Trước kia ta chỉ một lòng luyện kiếm, các tỷ muội Cố gia đều học đức hạnh nữ công gia chánh, giữ bổn phận làm nữ nhi. Ta vẫn nghĩ nữ tử trong thiên hạ đều như vậy, chỉ có mình là khác loài.”

“Thế nhưng từ khi trở lại Biện Kinh, mới nhận ra cái sự ‘khác loài’ đó chẳng có gì là hiếm lạ. Nữ tử trong thiên hạ mỗi người một vẻ, ai nấy đều có điểm kỳ lạ của riêng mình!”

“Vương phu nhân buôn bán giàu đến mức sánh ngang quốc khố, Mã Hồng Anh xông pha sa trường giết địch, oai hùng chẳng kém nam nhi. Ngay cả Miên Cẩm kia, có khi đầu cũng treo trên thắt lưng, là một gián điệp hai mặt không chừng… Còn cả Thập Ngũ muội hiền lành ngoan ngoãn của ta nữa, cũng là một người có thù tất báo, vung búa lớn đập tan gia quy!”

Không chỉ họ, còn có Thập Lý, rồi cả An Huệ vừa rồi ẩn thân trên cây, đã lặng lẽ theo nàng đến tận biên ải…

“Cố thân sự thì kỳ lạ chỗ nào chứ? Dù là trong giang hồ hay trên triều đình, nàng cũng là một truyền kỳ khiến người ta nghe danh đã sợ mất mật!”

Cố Thậm Vi khựng lại, bật cười thành tiếng, nàng khẽ nâng cằm, vẻ mặt vô cùng đắc ý: “Lời nịnh nọt này ta nhận! Dù sao cũng phải có quà đáp lễ. Hàn ngự sử cũng đâu phải người thường, một người can đảm đến mức tự tay chặt đứt con đường lập thê, muốn làm cô gia quạnh quẽ cả đời, trong khắp Đại Ung triều e là chỉ có một người mà thôi!”

Nụ cười dịu dàng của Hàn Thời Yến… cứng đờ trên mặt.

“Đây… đây là lời nên nói để đáp lễ sao?”

Rõ ràng là một câu khiến người ta đau thấu tim gan, chẳng khác nào Diệt Tuyệt sư thái bắn ngàn mũi tên xuyên tim vậy!

Trước hôm nay, hắn chẳng bận tâm chuyện có thành “cô gia quả nhân” hay không. Nhưng hôm nay…

Hàn Thời Yến đang suy nghĩ xem nên cười thế nào để trông không quá kỳ quặc, thì bất chợt nghe thấy phía xa truyền đến tiếng ồn ào náo nhiệt, hắn liền mượn cớ quay đầu nhìn sang, quả nhiên thấy Ngô Giang đang trở về trong ánh bình minh rực rỡ.

Phía sau hắn, mấy người lính khiêng cả chiếc ghế cùng thi thể người điều khiển rắn, còn Ngô Giang thì vung vẩy trong tay cái đầu rắn đen sì gớm ghiếc, trông chẳng khác nào đầu cóc ghẻ.

Thấy được ánh mắt của Cố Thậm Vi và Hàn Thời Yến, Ngô Giang phấn khởi giơ cao cái đầu rắn lên khoe khoang.

Cố Thậm Vi nhìn y, mạch suy nghĩ tản mác khi nãy lập tức quay trở lại. Một tia sáng loé lên trong đầu nàng, liền quay sang hỏi Hàn Thời Yến: “Ngươi thấy… Mã Hồng Anh liệu còn sống không? Hiện tại nàng ấy không có mặt, chẳng phải chẳng ai kiềm được Ngô Giang nữa rồi sao?”

Hàn Thời Yến sững người, hiển nhiên không ngờ lúc này Cố Thậm Vi lại nhắc đến Mã Hồng Anh.

Hắn nghiêng đầu nhìn nàng, thấy nàng vẻ mặt bình thản như thể thuận miệng hỏi thôi, bèn chậm rãi lắc đầu: “Dù ta rất hy vọng nàng ấy còn sống… nhưng Hồng Anh thực sự đã tử trận rồi. Trận chiến năm đó, chỉ có mình Ngô Giang trở về.”

“Cũng giống như hôm nay, lúc mặt trời vừa mọc, toàn thân Ngô Giang đẫm máu quay lại, trên vai còn vác theo đôi búa lớn của Mã Hồng Anh, cùng những cây giáo của binh sĩ khác còn vương máu.”

“Đó là một trận chiến ác liệt, Ngô Giang tận mắt chứng kiến Hồng Anh tử trận.”

Cố Thậm Vi không hỏi thêm nữa. Trong lòng nàng có chút do dự, có nên nói cho Hàn Thời Yến biết suy đoán của nàng về việc Miên Cẩm là người nhà họ Mã hay không?

Chỉ là… cho dù muốn nói, lúc này cũng không phải thời điểm thích hợp.

Lúc này, Ngô Giang làm loạn một trận rùm beng, khiến doanh trại vốn đang yên ắng lại trở nên náo nhiệt.

Mặt trời phương Đông chầm chậm vượt khỏi đường chân trời, cả thế gian bừng sáng trong khoảnh khắc. Cố Thậm Vi hơi nheo mắt lại, nghe Hàn Thời Yến bên cạnh nói: “Chuyện Miên Cẩm, cũng chỉ là một khả năng. Cũng có thể nàng ta không lợi hại như chúng ta tưởng. Dù sao thì có đầu óc là chuyện tốt, chỉ tiếc là phần lớn mọi người không có thứ đó.”

Khóe môi Cố Thậm Vi giật giật, liếc mắt nhìn thấy lều lớn cùng sứ thần phương Bắc đều bắt đầu có động tĩnh. Một đoàn người rầm rộ kéo đến.

Sứ thần phương Bắc Lưu Phù vận y phục chỉnh tề, tinh thần phấn chấn, hai bím tóc hai bên lắc lư theo từng bước chân. Y đi thẳng tới mà không liếc nhìn cái xác bị Ngô Giang và nhóm người khiêng, ngược lại lại quay sang nhìn Cố Thậm Vi, cười sang sảng:

“Nghe nói đêm qua Cố cô nương một mình cứu được Phó đại nhân! Quả nhiên là người mà Lưu mỗ coi trọng!”

Nói rồi, chẳng đợi Cố Thậm Vi đáp lại, y lại quay đầu nhìn về phía Phó lão đại nhân cùng Triệu Cẩn vừa đuổi tới, cười cười nói tiếp:

“Mọi người vẫn nói Đại Ung là đất nước lễ nghi, đêm qua chúng ta quả thực được lĩnh giáo phong thái đãi khách.”

“Cắn chết ta cũng vô dụng thôi. Ở phương Bắc, loại người như Lưu Phù ta đây nhiều như trâu bò! Vừa rời khỏi Biện Kinh đã xảy ra chuyện như vậy, ta lại càng phải cảnh giác có kẻ vừa ăn cướp vừa la làng, giở trò mờ ám đây.”

Tuy miệng Lưu Phù cười toe toét, nhìn như một tên to xác ngốc nghếch không não… Nhưng ai thật sự nghĩ y ngốc, thì chính là đang tự rước họa vào thân.

“Ta nói như vậy, có đúng không, Phó đại nhân?”

Vừa nói xong, Lưu Phù bỗng trợn tròn mắt.

Phía xa, Triệu Cẩn đang đỡ Phó lão đại nhân bước lại. Mới chỉ qua một đêm mà lão nhân kia đã già yếu thấy rõ, gương mặt vốn trắng hồng tròn trĩnh như viên bánh trôi, giờ nhìn lại vàng vọt như cháo kê.

Tuy mặc quan phục chỉnh tề, nhưng bước đi loạng choạng, cả người tựa như đang trôi bồng bềnh trong gió.

“Lưu đại nhân nói vậy là không đúng rồi… Rõ ràng có kẻ muốn phá hoại hoà đàm giữa Đại Ung và phương Bắc… khụ khụ… mưu kế ly gián đơn giản như vậy, lẽ nào Lưu đại nhân lại không nhìn thấu?”

Lời của Phó đại nhân đã nhẹ đến mức như sắp tan trong gió, nghe cứ như thể chỉ cần nói thêm mấy câu nữa thôi, thì những lời ấy có thể coi là trăn trối mất rồi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.