🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong khoảnh khắc ấy, Cố Thậm Vi từ thời sơ lập của Đại Ung đã nghĩ đến ngày mất nước.

Người điều khiển rắn là sư tỷ của Lâm Độc Bà, lại còn là cô cô của Sở Lương Thần. Dù xét theo môn phái hay tác phong hành sự, đều mang khí chất giang hồ. Vậy sao có thể dây dưa liên quan đến cô cô trong Đông cung?

Tuy nàng ta giỏi thuật dịch dung, nhưng trong hồ sơ cũng ghi rõ khuôn mặt của nàng ta chính là như vậy, mà Sở Lương Thần cũng từng đích thân nói rằng bao nhiêu năm qua nàng ta vẫn giữ nguyên dung mạo này. Phó lão đại nhân có thể nhận ra nàng ta, điều đó nói lên điều gì? Nghĩa là khi đi lại trong Đông cung, nàng ta cũng dùng khuôn mặt ấy.

Cố Thậm Vi nghĩ đến gương mặt như mãi mãi dừng lại ở tuổi mười tám kia…

Không phải chứ? Lâm Độc Bà dùng thuật dịch dung để biến hóa muôn mặt, còn người điều khiển rắn lại dùng nó để níu giữ thanh xuân?

“Bà ta là quản sự cô cô trong Đông cung sao?” Hàn Thời Yến hỏi ra đúng điều Cố Thậm Vi đang muốn biết.

Trong doanh trướng có bàn ghế, Hàn Thời Yến kéo ra một chiếc đôn tròn, đẩy đến bên cạnh Cố Thậm Vi, sau đó tự mình cũng tìm chỗ ngồi xuống.

Phó lão đại nhân nghe xong thì cuống lên, vội xua tay lia lịa: “Các người chớ hiểu lầm! Hành động hôm nay, tuyệt đối không phải do dư đảng Đông cung gây nên. Nữ tử ấy cũng không phải là quản sự cô cô trong Đông cung. Khi lão phu nhìn thấy nàng, nàng vẫn còn là một đạo cô.”

Đạo cô?

Cố Thậm Vi lập tức phấn chấn tinh thần. Nàng nhớ lại ký hiệu trên chiếc mặt nạ hình chim sẻ, nhìn ngược lại hệt như một loại phù chú đặc biệt.

Phó lão đại nhân hồi tưởng lại chuyện cũ, trong mắt lộ ra nỗi xót xa khó giấu. Ông khẽ lắc đầu, thở dài một tiếng.

“Quả thực là một đạo cô, nói là đến từ Phi Vân quán ở Hồng Châu. Hồng Châu thuộc Tây lộ Giang Nam, còn Phi Vân quán danh tiếng lẫy lừng ở cả hai lộ Đông Tây Giang Nam. Đặc biệt giỏi luyện chế đan dược.”

“Nói đến cô cô ấy, lão phu không thể không nhắc tới Trường Thanh cốc.”

Trường Thanh cốc? Hàn Thời Yến theo phản xạ nhìn về phía Cố Thậm Vi. Lần đầu hắn gặp nàng ở Hàn Xuân lâu, khi đó người kể chuyện có câu: Cố Ngự Đới của Trường Thanh cốc chém xuyên Hoàng Tuyền Lộ, nữ lang quân của loạn táng cương một kiếm khiến vạn cốt khô.

Cố Thậm Vi nổi danh từ trận vây sát ở bãi than ma, còn tên tuổi phụ thân Cố Hữu Niên của nàng, thì bắt đầu lẫy lừng từ Trường Thanh cốc.

“Trận Trường Thanh cốc khi ấy, bên ngoài chỉ truyền rằng có thương đoàn gặp cướp, lúc sắp mất mạng thì may được một hiệp khách đi qua tiêu diệt sơn tặc. Người ấy chính là phụ thân của Cố Ngự Đới Cố Hữu Niên. Khi ấy ông vẫn chưa có chức danh ‘Ngự Đới’, chỉ là Cố đại hiệp mà thôi.”

“Việc thế gian phần nhiều đều là bút pháp Xuân Thu, người đời nói chuyện cũng hay giấu đầu giấu đuôi.”

“Sự thực là, khi ấy không chỉ mình Cố đại hiệp ra tay cứu người, mà còn có vài người khác, trong đó có cả đạo cô ấy. Còn những người được cứu, cũng không chỉ là thương nhân bình thường, mà trong đoàn thương nhân còn có Thái tử vi phục xuất hành, cùng với thị vệ cùng vài vị lão thần Đông cung.”

“Khi ấy Thái tử muốn tìm hiểu tuyến thương lộ phía Bắc và chợ phường ở Nhạn Môn Quan, nên chúng ta đi cùng thương đội của Vương phu nhân, vừa ra khỏi Biện Kinh chưa tới nửa ngày thì đã gặp tập kích tại Trường Thanh cốc.”

“Trước khi Cố đại hiệp đến, người đến đầu tiên là đạo cô ấy. Khi đó nàng mặc đạo bào, dùng vũ khí là phất trần, hoàn toàn không liên quan gì đến việc điều khiển rắn.”

“Ban đầu đạo cô ấy dùng đan dược cứu người, sau thấy tình thế không ổn, liền cầm tín vật của Thái tử, phá vòng vây đi tìm viện binh. Nàng vừa rời đi trước chân, thì sau chân Cố đại hiệp xuất hiện…”

Phó lão đại nhân không nói tiếp nữa.

Ông dám chắc rằng những người từng có mặt ngày hôm ấy, không một ai có thể quên được cảnh tượng khi mà bọn họ rơi vào tuyệt cảnh, có một người khách qua đường cứ thế từ trên trời giáng xuống, chỉ với một người một kiếm, quét sạch sơn tặc.

Những tên ác đồ mặt mũi hung ác kia, ở trong tay Cố Hữu Niên chẳng khác nào lũ rệp nhảy nhót, chỉ cần hắn nhẹ nhàng vươn tay bóp một cái, là giải quyết xong…

“Không giống với Cố đại hiệp. Cố đại hiệp gặp chuyện bất bình liền rút đao tương trợ, cứu người xong là rời đi ngay, lúc ấy hắn hoàn toàn không biết thân phận Thái tử; còn Cảnh cô thì khác, nàng ta cầm theo tín vật của Thái tử đi cầu viện binh, điều đó chứng tỏ bà biết rất rõ.”

“Sau trận Trường Thanh cốc, tuy điện hạ không nguy đến tính mạng, nhưng lại vô duyên vô cớ mắc phải tật ở mắt.”

“Gió thổi cũng rơi lệ, bị mắng cũng rơi lệ, ngay cả được khen cũng rơi lệ. Thậm chí nửa đêm nằm trên giường nghe mưa rơi trên tàu chuối, nước mắt cũng tuôn trào. Gối trong Đông cung dạo ấy chưa từng có lúc khô ráo, mà Thái y viện cũng không có cách nào chữa trị.”

“Mãi đến khi Cảnh cô đến, nàng dùng một viên đan dược, chữa khỏi mắt cho Thái tử. Từ đó điện hạ vô cùng tín nhiệm nàng ta, gọi bà là Cảnh cô.”

“Lúc ở Trường Thanh cốc, Cảnh cô đội nón rộng vành, lão phu chưa từng thấy được dung nhan thật của nàng, lại càng không rõ sau này nàng gặp lại điện hạ bằng cách nào. Lần đầu tiên ta thấy gương mặt này, chính là ở trong Đông cung.”

Phó lão đại nhân nói đến đây, khẽ lắc đầu.

“Đạo cô này đã cứu điện hạ hai lần, mà mỗi lần vào Đông cung đều không có gì khác lạ, chỉ giảng chút đạo lý, hoặc dâng lên vài viên đan dược hay vật nhỏ gì đó, chẳng hạn như cuộn thư thêu đạo kinh…”

“Nàng ta không vào cung nhiều, khi trước ta thường lui tới Đông cung mà cũng chỉ gặp được hai lần. Về sau chỉ là thi thoảng nghe điện hạ nhắc đến.”

Phó lão đại nhân nhớ đến thi thể của người điều khiển rắn vừa rồi, khẽ thở dài một tiếng thật sâu: “Chung quy cũng là lão phu lật thuyền trong rãnh ngầm, để chim sẻ mổ mắt.”

Cố Thậm Vi nghe xong, trong lòng cuộn trào sóng lớn.

Xưa nay nàng luôn canh cánh một chuyện không rõ: Phụ thân Cố Hữu Niên của nàng, vốn chỉ là một người giang hồ, lấy đâu ra năng lực để lật lại vụ án quân khí? Lại làm sao có thể trở thành thống lĩnh thị vệ thân cận bên cạnh Quan gia một cách vô duyên vô cớ?

Chuyện Trường Thanh cốc nàng biết rất rõ, có thể nói cả thành Biện Kinh chẳng mấy ai là không nghe đến. Nhưng phụ thân chưa từng nhắc đến việc người mà ông cứu khi đó lại có cả Thái tử điện hạ.

Vậy thì, chuyện phụ thân nàng giải cứu Xuất Vân kiếm Trang năm xưa, chẳng lẽ cũng là nhờ đi theo con đường của Thái tử điện hạ?

Nghĩ vậy, nàng thẳng thắn hỏi vị cựu thần Đông cung trước mặt: “Phụ thân ta được tiến cung, có phải là do Thái tử điện hạ tiến cử không?”

Phó lão đại nhân gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Chuyện đó đều là việc xảy ra trước năm Thịnh Hòa thứ hai mươi bảy. Nói chính xác thì khi ấy Thái tử điện hạ vẫn chưa là Thái tử, chỉ có thể gọi là Đại điện hạ.”

Triệu Duy là trưởng tử đích truyền của Quan gia, khi ấy ngoại thích đang hưng thịnh, còn nhi tử của Tô Quý phi vẫn chưa ra đời. Quan gia chỉ có một người con này, mà Triệu Duy tuy chưa là Thái tử nhưng cũng hơn cả Thái tử, lúc đó căn bản không ai nghĩ rằng Đông cung sẽ có ngày đổi chủ.

Khi chưa được phong Thái tử, hắn đã sớm ở trong Đông cung.

Tuy Quan gia không ưa hoàng hậu, nhưng đối với Triệu Duy khi ấy quả thật hết lòng sủng ái.

Nhất là khi Quan gia vẫn còn tráng kiện, Thái tử lại còn trẻ tuổi, chưa hề đe dọa đến ngôi vị của mình, cho nên Quan gia chẳng hề tiếc nuối việc yêu thương con trai.

“Sau chuyện Trường Thanh cốc, lòng Quan gia thấy sợ hãi, vô cùng cảm kích với phụ thân ngươi, từ sớm đã có ý muốn triệu hắn vào cung. Nhưng khi Thái tử điện hạ thử dò xét, thì bị phụ thân ngươi khéo léo từ chối.”

“Lão phu không phải người thường trực ở Đông cung, có nhiều chuyện cũng không rõ ràng.”

“Nhưng ta nghĩ, cho dù không phải do Thái tử điện hạ tiến cử, thì cũng chính nhờ chuyện ở Trường Thanh cốc mà phụ thân ngươi lọt vào mắt Quan gia, mới có thể tiến cung.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.