Cố Thậm Vi thấy Diệp Tử Quân không hề phản bác lấy nửa câu, trong lòng lập tức hiểu rõ, mình đã đoán đúng.
“Giang thái sư đã bị tống vào thiên lao, còn ngươi thì ngoài này ung dung tự tại, triều đình giờ còn ai đủ sức bảo vệ ngươi toàn vẹn? Chẳng qua cũng chỉ có Quan gia và Tô Quý phi mà thôi.”
Cố Thậm Vi xưa nay chưa từng tin rằng Tô Quý phi chỉ là kẻ nhặt được hời sau khi Thái tử mưu nghịch bị phế.
Chỉ cần nhìn bà ta có thể giữ vững ngôi vị sủng phi trong hậu cung mấy chục năm như một, còn khiến nhi tử mình trở thành “độc đinh” duy nhất được công khai của Quan gia, thì đã đủ thấy người này tuyệt đối không thiếu mưu kế thủ đoạn, lại càng không thiếu đảng phái vây quanh.
“Lúc trước ta không hiểu vì sao Trương Xuân Đình lại đột nhiên được nhận tổ quy tông, giờ nghĩ lại, nếu ngươi là người bên cạnh Tô Quý phi, thì chuyện ấy thông suốt cả rồi.”
Cố Thậm Vi vừa nói, vừa trao đổi ánh mắt với Hàn Thời Yến, trong mắt cả hai đều là vẻ khẳng định.
Khi Tề Vương tạo phản, trong cung đột nhiên xuất hiện một người thế thân cho Quan gia.
Thế thân có thể qua mặt được nhiều người như vậy, tuyệt đối không phải một sớm một chiều mà bồi dưỡng nên.
Mã Hồng Anh thường xuyên ra vào hoàng cung, Tề Vương là thân huynh của hoàng đế, vậy mà cả hai người đều không nhận ra đó là giả. Khuôn mặt có thể ngụy trang bằng dịch dung, nhưng giọng nói, cử chỉ thì không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-hung-kiem-hoang-thanh-tu/2854099/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.