Vu Kiệt đến rồi!
Ngay trong lúc không một ai phát hiện, anh xuất hiện ngay chân đường lên núi chùa Hàn Sơn.
Anh đứng đó, chỉ cách Diệp Lâm cùng lão tăng chừng trăm mét.
Ở trước mặt cường giả Phong Vương, khoảng cách này là cực kỳ nguy hiểm, nhưng anh vẫn vững vàng như Thái Sơn, không hề sứt mẻ gì!
Khoảnh khắc đó, ánh mắt mọi người trong chùa Hàn Sơn trong nháy mắt đều tập trung vào Vu Kiệt.
Chỉ thấy một tay anh bắt quyết Ấn chữ Phong!
Miệng niệm Ấn chữ Thiên!
Anh đang bày một trận cục.
Một trận cục chưa từng xuất hiện trong suy nghĩ chủ quan của bất cứ ai!
Không ai nói cụ thể phải làm những gì, trận cục này muốn hình thành hoàn toàn dựa vào sự ăn ý giữa hai thầy trò!
Đây là mối liên hệ của cảm ứng tâm linh siêu viễn!
Khi Dương Cẩm Tú bị lôi lên núi, nhà họ Lý bị chùa Hàn Sơn uy hϊế͙p͙, Mặc Bạch đã hoàn tất việc chuẩn bị truyền thụ thuật ấn chiến đấu với người phong thánh cho Vu Kiệt.
Bởi vì…
Là vì có thể kẻ đến cuối cùng mới xuất hiện là người phong vương!
Nếu kẻ địch cuối cùng chẳng qua chỉ đạt đến cảnh giới người phong thánh, vậy thì Mặc Bạch cũng không cần khẩn trương như vậy, cho nên, ý nghĩa sâu xa nhất mà ông muốn thể hiện, chính là muốn để cho vu Kiệt thật sự nắm vững thuật ấn Dẫn Độ Thiên Lôi.
Ngoài mặt là chỉ cần truyền thụ thôi, nhưng trình tự bên trong vẫn phải chuẩn bị đâu ra đó sẵn sàng!
Việc chuẩn bị đó đều để dành cho ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-lang-vuong/1366762/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.