Nàng trợn trừng mắt nhìn nam tử từ trên cây nhảy xuống, che miệng ngăn mình hét lên. Môi run run không nói thành lời. Nam tử cong khóe môi, phong tình liếc mắt nhìn nàng đầy yêu thương, chậm rãi tiến tới nâng mặt nàng lên, tà mị nói :
“ Ái phi, nàng sao vậy? Trong người không khỏe sao? Thấy bổn vương vì sao lại hoảng sợ ?”
“ Ngươi…. ngươi rõ ràng đã chịu ở yên trong vương phủ rồi kia mà! Cớ vì sao…”
Lời còn chưa nói hết, bờ môi đỏ mọng gợi cảm của nàng đã bị che lại bởi một làn môi hung hãn , ra sức mút mát, như thể đã kìm nén quá lâu rồi vậy.
“ Bổn vương….chính là nhớ nàng, ngàn dặm xa xôi ngày đêm giục ngựa, chỉ có một lý do duy nhất, muốn gặp nàng”
Câu nói đầy tình cảm của hắn khiến nàng ngượng đến đỏ cả mặt, liền cúi đầu im bặt. Lam Triệt cười cười, lại quay sang Độc Cô Ninh Duệ mặt lạnh đứng một bên nãy giờ vẫn đang quan sát tỉ mỉ hành động của hai người, ôm quyền nói :
“ Độc Cô Thái tử, lần này đường đột tới Nguyệt quốc, mong thái tử điện hạ bỏ qua”
“ Kính Dương Vương gia quá lời rồi, vương gia đường đột tới Nguyệt quốc, bản thái tử muốn ngăn cũng ngăn không được!” Độc Cô Ninh Duệ cười khẩy một tiếng.
“ Vậy cơ à?” Lam Triệt đắc ý nhếch môi, ngoài mặt thì vui vẻ nói cười, trong lòng thì bừng bừng lửa giận. Tên Độc Cô Ninh Duệ đáng chết vạn lần này, hắn vốn cùng Mạc Y Hàn đến đây thăm nàng, đương nhiên thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-ma-manh-vuong-phi/468141/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.