Chương 69: Đặt cược đá
Cơ Ngọc đưa cho tôi một chiếc khăn nóng ẩm để tôi chườm mắt, giọng nói khàn đặc vì khóc khẽ nói: “Sao nàng lại khóc lâu hơn cả ta vậy?”
Tôi cầm khăn chườm lên mắt, khi nãy ôm nhau khóc lóc thảm thiết thì không cảm thấy gì, bây giờ bình tĩnh lại rồi lại thấy vô cùng lúng túng. Dường như từ sau khi đi theo hắn, người vốn dĩ vạn năm không rơi lệ như tôi đột nhiên trở nên đa cảm, khóc nhiều lần như vậy.
“Ta chỉ là…” Tôi vừa mở miệng mới phát hiện giọng mình cũng khàn đi, đang muốn nhẹ giọng thì có một vật ấm nóng dán lên môi tôi.
Tay tôi vẫn cầm khăn chườm mắt, trước mắt một mảnh tối đen, tôi theo bản năng muốn buông khăn xuống lại bị một bàn tay ngăn lại, bàn tay còn lại của người kia nâng gáy tôi nhẹ nhàng ấn xuống, lực đạo của nụ hôn liền tăng thêm. Hương thơm gỗ bách nhè nhẹ và vị mặn nhè nhẹ của nước mắt cùng nhau lan tỏa, tay hắn rất nóng, gò má bị chạm vào cũng rất nóng.
Trong bóng tối mọi giác quan đều trở nên rõ ràng đến mức khiến người ta gần như run rẩy, đầu lưỡi ướt át ấm áp và đôi môi hắn lan tỏa giữa môi và răng tôi, tôi vươn tay muốn đẩy hắn ra nhưng hắn lại bắt lấy tay tôi rồi từng ngón từng ngón đan vào tay tôi mười ngón giao nhau. Chiếc khăn mất đi điểm tựa nghiêng ngả trượt xuống, trong ánh sáng hơi chói mắt tôi nhìn thấy đôi mắt màu hổ phách của hắn khẽ cười.
Thì ra nụ cười của một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sac-thai-le-thanh-nhien/1800454/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.