Không cho cô cơ hội lựa chọn, Bùi Thầm đã ngồi vào ghế phó lái.
Giang Vãn Lê cầm chìa khóa xe bĩu môi, cũng đành phải theo ý anh.
Bởi vì có người bên cạnh, cho nên phải cẩn thận hơn, hơn nữa anh cũng chỉ đạo cô, nên cô không lúng túng lắm.
Đích đến là mộ của lão Giang tổng.
Thời điểm trên xe, Bùi Thầm nhắc nhở: “Chuẩn bị bắt đầu thử nghiệm xe, chắc mấy ngày nữa là có chân tướng chuyện ba em.”
“Thật sao?” Giang Vãn Lê kích động, thật tốt quá, cuối cùng tảng đá trong lòng cũng rơi xuống.
Cuối cùng sẽ biết tai nạn xe là sự cố hay là có người cố tình gây chuyện.
Nếu là do người cố ý, nếu không truy cứu đến cùng, ba ở dưới hoàng tuyền cũng không yên ổn.
Người ba chưa từng làm chuyện xấu, đối nhân xử thế vô cùng tốt, tai nạn ngày đó quả thật là một tai họa lớn, bỏ lại nửa đời cố gắng của mình, bỏ lại gia đình, con gái, một mình đi vào thế giới tối tăm.
Ngẫm lại khiến người ta thương tiếc, rơi lệ.
Nghĩa trang, Giang Vãn Lê cầm bó hoa cúc màu trắng, từ từ đi đến trước mộ ba mình, có rất nhiều lời muốn nói.
Cô và mẹ đều rất nhớ ông.
Trong khoảng thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện, mỗi lần đều nghĩ đến ba, đều nghĩ nếu ông còn sống thì tốt biết bao.
Nhưng chỉ có thể ước mà thôi, hiện thực tàn khốc, hai mẹ con cô chỉ có thể tự đối mặt với những khó khăn.
May mắn là tất cả đều đã qua.
Hiện tại Phạn Ni đang đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung-hon/2655174/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.