“Cậu cả Mộ thế mà lại không cần cô, lại đi cần cô ta ư?”
Đại ca đặt tay lên cằm Cô Cơ Uyển, bóp chặt.
Cố Cơ Uyển lập tức cảm thấy dưới cằm đau nhói, mặt bị ông ta nâng lên, hoàn toàn không thoát ra được.
Tên đại ca ngoái đầu nhìn Cố Vị Y một cái, ánh mắt lại quay lại trên mặt Cố Cơ Uyển.
Hai người con gái này, một người thuần khiết trong sáng, một người lại điệu đà ra vẻ. Chỉ cần là đàn ông thì đều biết nên sẽ chọn thế nào.
Quan trọng nhất là cái người thuần khiết kia lại còn đẹp hơn hẳn cái cô ra vẻ kia.
Nếu mà nói cậu cả Mộ không cần người con gái trước mặt này mà lại cần người trong góc kia, quả thực khó ai có thể tin được.
“Cậu cả Mộ hủy hôn với cô từ bao giờ vậy?” Đại ca nhìn Cố Cơ Uyển, nét cười dễ chịu hiện lên trong mắt.
Chuyện này dường như càng lúc càng rõ ràng hơn rồi.
Cố Cơ Uyển không nói gì, lãnh đạm nhìn ông ta.
Một tên đàn em lên tiếng: “Nếu nhớ không nhầm thì là ngày thứ hai sau khi thả cô gái kia về xong.”
“Hải” Tên đại ca cười rộ lên.
Mục đích đằng sau chuyện này đã sáng tỏ rồi.
Người khác có lẽ sẽ không vì một chuyện thế này mà đánh đổi danh tiếng của cả gia tộc...
Đính hôn, thậm chí chuyện hủy hôn này chắc chắn không phải chỉ là chuyện của một người.
Mộ Tu Kiệt muốn hủy hôn, chẳng ai có thể ngờ rằng lại chỉ vì một lý do vặt vãnh.
Đối với người khác, đó chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263262/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.