Cố Cơ Uyển thật sự căm ghét con nhỏ đang méo mó sướt mướt trước mặt mình.
Lúc đó họ vốn đã trốn được rồi, nếu không phải con nhỏ chết tiệt này tru tréo lên khi thấy côn trùng thì họ bị phát hiện được sao?
Đúng là thứ hại người, bản thân mình bị bắt thì còn đỡ đi, lại làm liên lụy đến cả người khác nữa chứ.
“Oa..” Cố Vị Y cứ nghĩ đến cảnh ngộ lần trước là lớn tiếng khóc òa lên.
Cô ta thật sự bị dọa chết khiếp rồi.
May là lần này còn có Cố Cơ Uyển ở cạnh.
Nếu như lại xảy ra lần nữa, ít nhất cũng không phải chỉ mình mình chịu tội.
Nước mắt rơi lã chã, vừa vặn lau mặt luôn. Vừa nãy mặt mũi dính đầy bùn đất, giờ lau sạch rồi cũng thoải mái hơn một chút.
Ngược lại, Cố Cơ Uyển ngồi trong một góc thì ngã lăn ra, liên tục dụi dụi mặt trên sàn.
Cố Vị Y liếc cô một cái: “Cô định đục thủng sàn bằng mặt đó à? Thoát được chắc?”
Cố Cơ Uyển chẳng thèm đếm xỉa đến cô ta, con nhỏ này ngoài việc nhìn cũng vừa mắt ra thì rốt cuộc trên người có điểm gì tốt đẹp chứ?
Kiếp trước thế mà lại chết trong tay cô ta, đúng là quá oan ức à, sao cô có thể ngốc đến thế nhỉ?
Mặc dù biết rõ rằng đằng sau nhất định có nhân vật tâm cỡ rất lợi đang thao túng mọi thứ, thế nhưng kiếp trước đến cả loại người lương thiện giả tạo như Cố Vị Y này mà cô còn không nhìn ra được thì đúng là quá ngu ngốc rồi.
Không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263264/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.