Cẩn Hân nhìn chằm chằm bóng dáng của Cố Cơ Uyển ở đẳng xa, siết chặt lòng bàn tay.
Em gái của cô ta là Cẩn Lôi, từ nhỏ đã xuất sắc, kiêu ngạo ngút trời.
Nhưng hiện tại tay bị liệt, cả đời này cô ta cũng không thể vẽ ra được bức tranh hoàn mỹ nữa rồi!
Tất cả đều là do Cố Cơ Uyển ban tặng!
"Cái gì? Chính cô ta là người hủy một tay của Cẩn Lôi sao?" Một cô gái khác khẽ kêu lên, sắc mặt chấn động.
Sau đó, cô ta đột nhiên phẫn nộ.
"Cẩn Hân, cậu thật sự bỏ qua cô ta như vậy sao? Cẩn Lôi là đứa em gái mà cô yêu thương nhất cơ mài!”
"Nếu em gái của tôi mà bị người ta ức hiếu, tôi có chết cũng phải hủy hoại người đó!”
Cẩn Hân không nói gì nhưng hai tay càng lúc càng siết chặt, càng dùng sức, ngay cả khớp các ngón tay cũng trắng bệch.
Mộ Quán Lan bĩu môi, có chút mất hứng: "Cô ta giờ đang ở bên cạnh anh hai tôi thì có thể làm được gì cô ta chứ?”
Cô ta xoay người bước đi, dù sao cô ta và Cẩn Lôi cũng chỉ là quan hệ bình thường cho nên, cô chẳng có hứng thú gì với chủ đề này cả.
Mấy cô gái còn lại thì lòng đây căm phân, đứng trước mặt Cẩn Hân.
"Đúng vậy Cẩn Hân, loại người đê tiện đó làm người ta bị thương mà vẫn có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật thì thử hỏi thiên lý ở đâu chứ!"
"Nếu là tôi thì nhất định sẽ tìm cơ hội cho cô ta biết tay!"
"Thôi bỏ đi, người ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/263274/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.