Mộ Tu Kiệt thật sự đến đây!
Cố Cơ Uyển không ngờ kế hoãn binh mình nghĩ ra lại có thể thành sự thật.
Nhưng mới hơn hai giờ sáng, anh đến đây làm gì?
Nghe nói cậu cả Mộ đến, tất cả mọi người ở nhà họ Cố đều trở nên căng thẳng.
Cố Kính Minh và Dương Hiểu Nha lập tức ra ngoài nghênh đón, Cổ Vị Y sửa sang lại mình cũng chạy nhanh ra ngoài.
Chỉ còn Cố Cơ Uyển cảm thấy lo lắng nói không nên lời, lúc mọi người đều ra ngoài nghênh đón, cô vội vàng về phòng.
Khi Mộ Tu Kiệt đi xuống từ trên xe, cả nhà họ Cố ra ngoài nghênh đón đều bị doạ sợi
Cả người anh ướt đẫm, áo sơ mi và quần tây hơi nhăn nhúm, rõ ràng là bị ướt rồi lại khô.
Tóc mái ngắn có hơi rối, dáng vẻ giống như vừa dầm mưa xong.
Sao cậu cả Mộ lại trở nên nhếch nhác thế này?
Quan trọng nhất là dù anh có hơi nhếch nhác, nhưng hơi thở kiêu ngạo vẫn khiến phụ nữ không dời mắt đi được.
Uy nghiêm không hề mất đi, ngược lại vì cả người nhếch nhác mà có thêm mấy phần bí ẩn cuồng dã.
Ngay cả đàn ông cũng bị hơi thở như vương giả của anh làm không dám nhìn thẳng.
Nhưng sao cậu cả lại trở thành thế này? Hơn nữa vì sao sau khi bị dầm ướt cả người còn chưa thay quần áo đã đi thẳng đến nhà bọn họ rồi?
“Cậu cả Mộ, sao đến đây cũng không nói trước một tiếng thế?”
Rõ ràng cậu cả Mộ không hề tỏ vẻ không vui, nhưng Cố Kính Minh vẫn nơm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/285995/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.