Tử Lạp không biết bơi, cô ấy là một con vịt cạn, nhảy xuống thể này, nếu như không ai cứu cô ấy, cô ấy sẽ chết!
Nên Cố Cơ Uyển cũng không nhớ ra, hình như chính mình cũng không biết bơi. Cô chỉ biết là, nhất định phải có người đi cứu Tử Lạp, nếu không Tử Lạp sẽ chết.
Cô ấy sẽ chết...
Bịch một tiếng, đâu đập xuống mặt biển khiến cho cô sây sẩm mặt mày.
“Tử Lạp..." Vừa lên tiếng, nước biển đã rót vào trong khoang miệng, hoàn toàn không có cách nào hít thở!
Nhưng cô vẫn liều mạng bơi vê phía Tô Tử Lạp rơi xuống, thậm chí cô cũng không biết mình biết bơi từ lúc nào!
“Tử Lạp, Tử Lạp...
Sóng lớn đánh đến, nâng cơ thể mảnh khảnh của cô lên cao, lại đột nhiên cuốn lấy.
Cố Cơ Uyển chỉ cảm thấy choáng váng, hít thở vô cùng khó chịu.
Nước biển rót vào miệng và mũi ngày càng nhiều, nhưng cô vẫn gắng sức bơi về phía trước.
Không có ai dạy cô phải bơi thế nào, cũng không có ai nói cho cô biết phải sống sót trong biển rộng thế nào.
Cô chỉ biết là, nhất định phải bơi đến bên cạnh Tử Lạp, nhất định phải kéo cô ấy ra khỏi nước biển.
Cuối cùng, cô chạm vào cơ thể Tô Tử Lạp!
Cố Cơ Uyển cắn răng, sau khi dùng hết sức lực cuối cùng, kéo Tô Tử Lạp lên trên mặt biển.
Nhưng trong giây phút cô nâng Tô Tử Lạp lên khỏi mặt nước, chưa kịp hít thở một hơi, đột nhiên cơ thể cứng đờ.
Lại không còn chút sức lực, cố gắng khiến cho bản thân nổi lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/286089/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.