“Ông chủ, là do cậu cả dẫn về, tôi cũng không tiện...đuổi cô ta đi”
Quản gia nhìn ông cụ, thấp giọng nói: “Chuyện này có phải nên thông báo trước với cậu cả không, nghe thử suy nghĩ của cậu cả?”
“Đúng vậy đó ông, chuyện này không bằng hỏi anh cả một chút.”
Một người đàn ông trẻ đi tới từ phía sau hai người.
Dáng vẻ anh ta khoảng hai mươi hai hai mươi ba tuổi, đẹp trai, đây sức sống, nhìn Cố Cơ Uyển, mặt cười sảng khoái.
“Cô chính là Cố Cơ Uyển vốn muốn làm chị dâu cả tôi sao?”
Anh ta cười hì hì, không để ông cụ không vui vào trong mắt.
“Chào cô, chúng ta vốn từng gặp, à không, là tôi trước đó đã từng gặp cô, nhưng cô bây giờ, mặt đã thay đổi khiến tôi có chút xa lạ.”
Cố Cơ Uyển đương nhiên biết anh ta có ý gì.
Cô vốn cực kỳ xấu xí, mặt vẽ đầy tàn nhang.
Về phần người này, đại khái chính là cậu năm nhà họ Mộ - Mộ Bách Lạc.
Từng gặp chính là chưa từng chào hỏi chính thức, cho nên có chút xa lạ.
“Tôi là Cố Cơ Uyển.” Cô nhàn nhạt nói, không thừa nhận thân phận khác.
Ánh mắt Mộ Bách Lạc dán chặt khuôn mặt cô, ý cười càng thêm sâu sắc.
“Cô thật xinh đẹp! Tôi đoán trước đây anh cả giải trừ hôn ước với cô, là vì bị khuôn mặt trước đây của cô dọa sợ.”
“Bây giờ lại dẫn cô về, là vì nhìn thấy dung mạo thật sự của cô nên hối hận rồi.”
Anh ta nhìn ông cụ Mộ, mặt đầy vui vẻ: “Ông ơi, con nói có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712649/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.