Giang Nam suýt nữa đã ngủ say thì bị Cố Cơ Uyển làm cho giật mình đột nhiên tỉnh lại. Anh vừa nhìn đồng hồ đã cau mày: “Hơn ba giờ sáng. “
Sau đó anh lại nhìn sang Cố Cơ Uyển lần nữa, cô gái này vẫn đang dụi mắt rõ ràng là vừa mới tỉnh. Giọng nói của Giang Nam tràn ngập cảm giác buồn ngủ, hơi khàn khàn:
“Em nửa đêm không ngủ, kêu ma gọi quỷ gì chứ?”
“Cậu hai, làm phiên đưa tôi vê Giang Thị.”
Cố Cơ Uyển dùng sức võ vào hai bên gò má của mình. Vất vả lắm cô mới tỉnh táo lại. Tối qua cô mải mê nghĩ về chuyện của bà cụ, lại quên luôn chuyện quan trọng như vậy.
Cô lấy điện thoại ra, không có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn chưa đọc nào, tất cả đều không có. Mấy người đó đang làm gì vậy? Rõ ràng biết cô về muộn, vậy mà lại không gọi cho cô lấy một cuộc
“Cậu hai, tôi có chuyện rất quan trọng, anh đưa tôi về Giang Thị trước được không?”
Giang Nam gục trên tay lái, không nói lời nào, cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Cố Cơ Uyển biết anh khó chịu, mới vừa tỉnh lại, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Tuy cô sốt ruột nhưng cũng không hối nữa, chỉ có thể đợi.
Không biết đã qua bao lâu, rốt cuộc Giang Nam cũng ngẩng đầu từ trên tay lái lên nhìn cô:
“Giang Thị?
Đáy mắt của anh đỏ quạch, rõ ràng đó là dấu hiệu của việc thiếu ngủ trầm trọng.
Cố Cơ Uyển cảm thấy hơi áy náy, lúc này
đáng lẽ ra cậu hai Giang nên yên ổn ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712685/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.