Giang Nam nhìn cô chằm chằm, hừ lạnh: “Không ăn!”
Cô Cơ Uyển nhướng mày với vẻ khinh thường: “Có phải đàn ông không vậy?”
“Là đàn ông cũng không ăn."
“Không ăn thì không phải đàn ông!”
“Cô... ưm ”
Miếng thịt này thực sự đã được nhét vào miệng anh!
Giang Nam mở to hai mắt, tức giận đến mức hận không thể vặn đầu cô gái này.
Nhưng miếng thịt này...
Anh cắn nhẹ, cắn thêm hai lần rồi nuốt từ từ.
Có vẻ như, thật sự không quá cay?
“Ngon không?” Cổ Cơ Uyển nhướng mày, tự tin cười.
Thịt nóng không dai cũng không mềm, nước sốt ăn kèm thì lại ngon, cô không tin là không thể thỏa mãn được dạ dày của anh chàng này. Người đàn ông không nói gì, tuy rằng ngon đến mức không ngờ, nhưng đánh chết anh ta cũng không thể thừa nhận.
Cố Cơ Uyển gắp một miếng khác, cho vào bát của anh: “Ăn nhanh, kẻo nguội sẽ dai đấy”
Nguội sẽ dai? Đây là lần đầu tiên anh ta nghe câu nói này.
Tuy nhiên, miếng thịt anh vừa ăn thật sự rất mềm mịn, độ cay vừa phải nên thực sự có vẻ không khó ăn.
Dù sao anh ta cũng chưa ăn trưa, cũng thật sự là đói.
Anh ta cầm đũa, gắp miếng thịt bò, đưa lên miệng.
“Có ngon không? Món lòng bò này cũng ngon không kém, thử xem... thế nào?”
“Cũng ngon.” Hóa ra nhìn cái thứ này xấu xí như vậy, không ngờ cũng có thể cho vào mồm.
Anh lấy đũa gắp thức ăn ra, cau mày: “Cái này là cái gì?”
“Tôm, anh có muốn thử không?” Cố Cơ Uyển không đợi anh đáp lại thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712762/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.