Một tiếng chuông thanh thúy vang lên.
Cố Cơ Uyển sững sờ, lập tức lùi ra ngoài cửa, lấy điện thoại di động ra.
Cuộc gọi của Tử Lạp...
Lúc rạng sáng, vẫn còn chưa bình minh, thời gian thế này mà Tô Tử Lạp gọi điện thoại tới, trong lòng Cố Cơ Uyển lập tức lướt qua một chút bất an.
Cô nhận điện thoại: "Tử Lạp, xảy ra chuyện gì?"
Đâu dây bên kia, truyên đến giọng nói lo lắng của Tô Tử Lạp: "Uyển Uyển, Tân Chi Châu xảy ra chuyện."
... Cố Cơ Uyển quay đầu, mắt nhìn vào phía trong cửa.
Mộ Tu Kiệt vẫn đang đứng ở bên giường, không biết đang trao đổi gì với bác sĩ.
Xem ra, nơi nghiêm trọng nhất của Cố Vị Y chính là cái cằm, những chỗ khác cũng không sao, lại cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Cô chỉ hơi chần chờ, liên rời khỏi phòng điều trị.
Đúng lúc, nhìn thấy phòng điều trị bên cạnh, ông cụ và Dương Quân đi ra.
"Dương Quân, bà nội thể nào?” Cô đang lo lắng, cũng không để ý đến việc chào hỏi ông cụ.
Dương Quân thản nhiên nói: "Tạm thời không có gì đáng ngại, chỉ là thân thể quá yếu ớt, không biết lúc nào mới có thể tỉnh lại.”
"Có thể có tình huống khẩn cấp nào xảy ra không?”
"Cũng không đến mức đó."
"Cám ơn." Chắc chắn rằng bà cụ không có vấn đề gì, Cố Cơ Uyển lập tức hướng ông cụ nói: “Ông chủ, trong trường học cháu có việc gấp, cháu phải đi trước một chuyến”
Ông cụ một câu không nói, lúc này, ai muốn rời đi ai muốn ở lại, ông ta hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712789/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.