Cố Cơ Uyển biết, gương mặt hiện tại với gương mặt đây tàn nhang những lúc bình thường của cô, quả thực không giống nhau.
Nhưng mà, Mộ Tu Kiệt không nhận ra cô, nói thật lòng, cô có chút thất vọng.
Nhưng lúc này, Mộ Tu Kiệt đã đi rồi, đây không chỉ là vấn đề thất vọng nữa.
Lúc này, nó đã thật sự trở thành tuyệt vọng rồi!
Mộ Khải Trạch cũng không biết tên khốn Mộ Tu Kiệt muốn làm gì.
Mắng anh một câu “đồ thần kinh” rồi anh ta lại cúi đầu nhìn cô gái trên giường.
Chuyện tốt bị ngắt quãng, sự kích động ban nãy cũng đã bình tĩnh lại đôi chút: “Em muốn đi cùng tôi?”
Ánh mắt Cố Cơ Uyển hơi sáng lên, khẽ mấp máy môi: “Ừm...
Mộ Khải Trạch vừa mới bình tỉnh được đôi chút thì cơ thể của anh ta lập tức nóng ran trở lại đã khi nghe thấy cô kêu rên rỉ.
“Không được, ai bảo em quá hấp dẫn, tôi không thể đợi được nữa.”
Cố Cơ Uyển suýt chút nữa thì hộc máu, cô không cố ý, thật sự không cố ý.
Nhưng mà, cơ thể cô rất nóng, đầu óc cũng rất náo, toàn thân đều rất nóng.
Tác dụng của thuốc bị Mộ Tu Kiệt ngăn lại, rất nhanh nó lại hồi phục, cô giữ chặt lấy chiếc váy trên người.
Lí trí nói với bản thân phải bảo vệ tốt cho chiếc váy này, nhưng động tác mà cô làm ra, lại là kéo chiếc váy xuống...
Mộ Khải Trạch vốn không thể chịu đựng được nữa, nhìn hành động của cô nhóc này, lửa nóng bị anh ta ép xuống, lúc này càng trở nên dữ dội hơn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712886/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.