“Em nói cái gì?” Mộ Khải Trạch không dám tin vào đôi tai của mình.
Cô nhóc này đến nhà họ cố, là vì anh ta?
“Tôi biết anh đang theo đuổi Cố Vị Y, vậy nên, vậy nên tôi muốn đến nhà họ Cố để tìm anh.”
Cố Cơ Uyển khẽ nắm lấy ga giường, năm ngón tay cô tái nhợt.
Cô nóng quá, càng ngày càng nóng, cái cảm giác khát vọng được anh ta chạm vào cơ thể đó, càng ngày càng mạnh mẽ.
Đây không phải lần đầu tiên cô bị chuốc thuốc, kiểu triệu chứng này, khiến cô biết rõ tình huống hiện tại của bản thân là như thế nào.
Không thể kéo dài thêm nữa, nếu còn kéo dài, cô sẽ đánh mất bản thân dưới tác dụng của thuốc mất!
“Tôi đối với Cố Vị Y...” Mộ Khải Trạch có chút không muốn nhắc đến cái tên này.
Anh ta nói: “Tôi với cô ta chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi, nếu tôi biết em sớm hơn...”
Có điều lời nói này, hình như cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Anh ta lại cầm tay Cố Cơ Uyển ghé lên môi anh hôn một cái, lần này, nụ hôn của anh ta mạnh mẽ hơn lần trước.
“Nếu như em đã thích tôi như vậy, sau này cứ ở bên cạnh tôi, chỉ cần em đi theo tôi, tôi sẽ không tìm đến Cố Vị Y nữa” Cố Cơ Uyển suýt chút nữa nhịn không được trừng mắt lườm anh ta, trước kia lúc theo đuổi Cố Vị Y, không biết đã cố gắng đến nhường nào.
Lúc này, lại vì cô gái mới gặp qua hai lần, mà nói không cần Cố Vị Y nữa?
Không biết lời
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-sung/712888/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.