Mộ Nhất Phàm cũng không biết đám Hướng Quốc đang nhìn mình, sau khi xác định kia chỉ là một tiếng động vang lên, chứ không có gì bất thường, anh mới quay đầu nhìn về phía nhóm tang thi trung, cao cấp trước mặt.
Vẻ mặt đám tang thi hung dữ đầy đề phòng nhìn chòng chọc Mộ Nhất Phàm, thậm chí có tang thi muốn ra tay tấn công anh, bởi vì chúng nó không muốn phục tùng lệnh của kẻ phản bội giúp đỡ loài người.
Thế nhưng, khí tức cường đại trên người Mộ Nhất Phàm phát ra lại áp chế được chúng nó, khiến chúng nó cảm thấy sợ hãi anh, lùi bước về phía sau, chứ đừng nói tới dùng dị năng tấn công anh.
Ánh mắt sắc bén của Mộ Nhất Phàm quét một vòng trên người đám tang thi cao cấp, nhanh chóng trông thấy Dung Tuyết đứng trong đám tang thi.
Lúc này, da cô ta đen như vỏ cây, hơn nữa lại xù xì hết sức xấu xí, nếu không nhìn kỹ, có lẽ không thể nhận ra cô chính là Dung Tuyết.
Dung Tuyết trở nên cảnh giác, trong lòng biết rõ tang thi xung quanh cấp không cao bằng Mộ Nhất Phàm, nên bị khí tức trên người Mộ Nhất Phàm áp chế.
Đôi mắt cô ta giần giật, trước khi Mộ Nhất Phàm kịp động thủ, đột nhiên xoay người, chạy về phía gốc cây bên cạnh, mau chóng ẩn mình vào trong thân cây.
Mộ Nhất Phàm lập tức tạo kết giới trên thân cây, không để cho Dung Tuyết có cơ hội bỏ trốn.
Một giây sau, Dung Tuyết bị bật ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất.
Cô ta đau đớn vùng vẫy trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-nhat-thi-the/1129211/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.