Cách một ngày sau, cô cô lại đến tìm ta, nói cho ta biết, hoàng thượng đồng ý cho ta về nhà một chuyến.
Ta mừng rỡ như điên, vội vã cùng Liên Tâm Doanh Tâm sắp xếp vài thứ, cô cô cũng tức giận, ta biết chuyện này đều do ta tùy hứng gây ra, nói như vậy, cô cô cũng chịu không ít ấm ức trước mặt hoàng thượng rồi.
“Cô cô???” Ta nhẹ giọng gọi, cô cô chợt trừng mắt một cái, ta vội vàng đổi giọng: “Mẫu phi.”
“Lần này con chỉ được phép về ba ngày.” Giọng của Cô cô rất kiên quyết, không cho ta cò kè mặc cả.
“Không thể ở thêm vài hôm được sao?” Ta thận trọng hỏi, tim lại đập liên hồi.
“Không được, đội ngũ đón dâu sẽ đến vào hạ tuần bảy tháng, hôm nay đã là đầu tháng ba. Giá y của còn và cả đồ cưới vẫn chưa chuẩn bị xong, nào có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy?”
“Vâng.” Ta thỏa hiệp.
“Còn nữa, con về nói cho mọi người biết không cần chuẩn bị đồ cưới cho con, hoàng gia sẽ lo liệu tất cả mọi thứ.” Cô cô tránh nhắc đến hai chữ ‘phụ mẫu’, ta có thể hiểu được ý của nàng.
“Vâng.”
“Đến lúc đó, ta sẽ đi đón con.”
“Vâng.”
“Giờ con mau chuẩn bị đi, xe ngựa một khắc nữa sẽ đến.”
“Vâng.”
“Ta đi về trước.” Cô cô đứng dậy đi ra ngoài.
Hiện tại đã bước chân vào trong hoàng gia, ta cũng không còn là ta nữa.
“Cung tiễn mẫu phi.” học cách chấp nhận, có phải cũng khiến cho bản thân trở nên thoải mái hơn một chút?
Quả nhiên, không đến hai khắc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-phi-khuynh-thien-ha/123524/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.