“Lên xe đi.” Chu Hàn phân phó với mọi người, lúc này chui vào xe trước.
Sau khi đoàn người lên xe, đột nhiên Tô Hàm lại yên lặng khác thường.
Chu Hàn thấy vậy, sắc mặt hơi đổi một chút.
Anh nghiêng đầu nhìn cô, gần như là nhìn chằm chằm vào Tô Hàm, anh đang không ngừng đánh giá cô.
“Vợ, em có khỏe không?” Nhìn một lát, cuối cùng, trong giọng nói của Chu Hàn lộ vẻ ân cần, anh không nhịn được lên tiếng hỏi.
Tô Hàm vẫn trầm mặc như trước, cô không nói gì, nhìn bộ dạng rất là buồn rầu.
Chu Hàn nhìn ra, tâm trạng của Tô Hàm đang không tốt.
“Em nghỉ ngơi một lát nhé?” Chu Hàn vừa thấy dáng vẻ này của vợ mình, bỗng nhiên trong lòng khó chịu cực kỳ.
Vào giờ phút này, anh rất muốn hét to với Tô Hàm, an ủi cô.
Nhưng trong lòng Chu Hàn càng rõ ràng hơn, chỉ sợ lúc này, mặc kệ anh nói cái gì cũng chưa chắc Tô Hàm sẽ nghe lọt.
Cho nên Chu Hàn thấy Tô Hàm yên lặng, cuối cùng anh lựa chọn im miệng.
Dù sao, Tô Khánh Đông gặp nạn, Tô Hàm làm gì còn có tâm tư nghỉ ngơi?
Cô một lòng chỉ muốn nhanh đến Tuyết Thành để cứu cha, chỉ cần cứu được cha ra, trong lòng Tô Hàm mới có thể ổn định được.
Chỉ cần cha không sao, Tô Hàm mới có thể yên lòng, nghỉ ngơi cho khỏe.
Trong lòng cô suy nghĩ nhiều, đôi mắt rủ xuống, miễn cưỡng cong khóe miệng: “Ừ…”
Đột nhiên nghe được câu trả lời của Tô Hàm, Chu Hàn vỗ vai cô, lên tiếng dò hỏi: “Vậy bây giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quoc-chien-than/1974821/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.