Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Pidgey cũng bị tin tức này làm kinh ngạc không nhỏ, bắt lấy tay Sa Nặc Nhân, hai mắt nhìn chằm chằm bụng của cậu, đôi lông mày dựng thẳng, đầy mặt xoắn xuýt, cũng nghĩ không thông.
Không thể a, gien Xích Linh yếu như vậy, không thể khiến Sa Nặc Nhân mang thai, nó nghi hoặc trong ý thức hỏi một câu, [ Ngươi trộm người rồi? ]
Sa Nặc Nhân chính tại kích động đem khẩu, cư nhiên nghe đến một câu như vậy, lúc này giận dữ, [ Trộm cái quỷ! Tiết tháo của ta không đáng tin vậy sao? ]
Pidgey khinh bỉ nói: [ Trừ phi ngươi trộm người, còn không không thể mang thai. ]
[ Ta kháo... ] Sa Nặc Nhân quả thực muốn văng tục, [ Con trai ta là của ai, ta còn không biết?! ]
Hai mắt Pidgey vẫn luôn theo dõi cậu, vẫn rất kỳ quái, [ Thật sự là của Xích Linh? ]
[ Chính xác trăm phần trăm! ] Sa Nặc Nhân trợn mắt nhìn, quả thực muốn đánh nó nhất trận, cư nhiên sỉ nhục thanh danh của cậu!
Thời điểm bọn cậu bên này còn đang tranh luận hài tử là của ai, trận chiến bên ngoài đã kết thúc, không phân thắng bại, hai người hoà nhau, đánh đến long trời lở đất, không biết nguyên nhân gì, Địch Tư cư nhiên chủ động lui lại, không biết dùng vũ khí gì, giữa hư không tạo ra một cái "Động", nhảy vào bên trong biến mất.
Tinh Mãng nhân có bao nhiêu đáng sợ đã sớm lưu truyền khắp nơi, không nghĩ tới, đế quân cùng Tinh Mãng nhân đại chiến một hồi, cư nhiên đuổi chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1653450/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.