Cơn mưa vừa ngớt, dương liễu rủ bóng.
Những giọt nước trong suốt từ cành liễu mảnh rơi xuống, làm vỡ tan một chốn yên bình.
Cả đêm này Ngu Ấu Ninh ngủ không được ngon, luôn cảm thấy cơ thể lạnh lẽo, nàng thích cuộn mình trong chăn gấm ôm chặt vào trong ngực.
Nhưng không hiểu sao, chăn gấm đêm qua như có chân, luôn chạy khỏi lòng nàng.
Ngu Ấu Ninh bất đắc dĩ, chỉ có thể giành lại.
Cả đêm nàng đã giành lại chăn gấm ba bốn lần, mệt mỏi đến thở hổn hển, trong cơn thẹn quá thành giận, nàng ôm chặt kẻ đầu sỏ gây rắc rối, nghĩ rằng sau khi tỉnh dậy sẽ tính sổ.
Ánh sáng vàng ấm áp chiếu vào cửa sổ, Ngu Ấu Ninh mơ màng mở mắt.
Sự việc giao chiến với ác nhân tranh giành chăn gấm đêm qua đã sớm bị nàng quên lãng, đôi mắt sáng màu mờ mịt mở ra, trước mắt là đỉnh màn màu vàng quen thuộc.
Mành rèm thấp xuống, trước giường là những quả cầu kim hương chỉ bạc chạm rỗng.
Hương thụy lân nhẹ nhàng thoảng qua, Ngu Ấu Ninh như mọi khi vùi mặt vào gối thêu, rồi lại cọ cọ.
Cảm giác mềm mại quen thuộc không còn nữa, mà là…
Ngu Ấu Ninh từ từ nâng mắt lên.
Chất liệu gấm ngự long, tay áo thêu chỉ vàng bạc, nhìn lên trên là hoa văn rồng bay thêu bằng chỉ vàng.
Ngu Ấu Ninh bỗng lùi lại phía sau hai ba bước, ánh mắt ngước lên, đúng lúc va phải đôi mắt lạnh lùng sáng tỏ.
Thẩm Kinh Châu mặc trung y vàng nhạt, ánh mắt bình tĩnh nhàn nhạt.
Ngu Ấu Ninh lập tức nghiêng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thai-kieu-nhu-doan-tu/2552617/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.