“Anh Thừa Huân, thực xin lỗi, em sai rồi…” Phượng Vũ không cam lòng nhận lỗi, đố kị trong lòng sắp đẩy cô ta xuống địa ngục.
Ôn Đề Nhi đáng ghét, cô ta đã làm gì thế? Vì sao anh Thừa Huân đột nhiên hết giận rồi?
…
Tắt điện thoại, Ôn Đề Nhi vô tội chớp chớp mắt.
Nhìn Kiều Diêm Vương và Phượng Vũ có đôi có cặp tiêu sái đi vào cửa thang máy, trong lòng có cảm giác kỳ lạ nói không nên lời.
Vừa rồi Kiều Diêm Vương gọi điện thoại, mấy lời đó là có ý gì?
Chẳng lẽ mất hứng cô và bạn thân nam ở cạnh nhau sao?
Nhưng mà không phải anh cũng mang theo bạn gái bên cạnh sao?
Cho nên… Giữa bọn họ tính là huề nhau.
Không có chuyện nữa.
Nghĩ đến điều này, Ôn Đề Nhi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Đường Vực Tân ngồi đối diện, thấy ánh mắt cô vẫn nhìn Kiều Thừa Huân chăm chú, trêu ghẹo nói: “Tiểu Đề, đó không phải chồng em sao? Sao gặp mặt lại không lên tiếng gọi chứ?”
“Lông ngực, bà đây hận không thể không biết anh ta.” Ôn Đề Nhi buồn bực mắng.
Kiều Diêm Vương lấy cô nhi viện Xuân Nha uy hiếp cô, bởi vậy trong lòng cô, cô có chút bài xích anh.
Chuyện này cô không thể nói cho Đường Vực Tân, nếu không với tính cách của Đường Vực Tân, chắc chắn sẽ tìm Kiều Diêm Vương liều mạng.
Nói đùa, Đường Vực Tân đâu phải là đối thủ của Kiều Diêm Vương.
Tóm lại, chuyện này chỉ có thể để mình cô gánh vác.
Sắc mặt Đường Vực Tân đen vài phần, “Có thể không nói lông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.