Ôn Đề Nhi sợ tới mức vội vàng lùi về sau vài bước, đỏ mặt mắng: “Khốn nạn, đừng dùng loại ánh ắt say mê này nhìn tôi!”
“Cô cố ý mặc ít như vậy, không phải là vì làm tôi có cảm giác với cô sao?” Kiều Thừa Huân đùa giỡn, dưới đáy mắt sâu thẳm đang bao phủ khát vọng của đàn ông.
“Tôi mời anh đến sao? Rõ ràng là anh không mời mà đến, bệnh thần kinh!” Ôn Đề Nhi vừa mắng vừa đi đến trước tủ quần áo, lấy ra một chiếc áo khoác mùa đông mặc vào người, lại lấy một chiếc khác…
Trong nháy mắt, cô đã quấn mình thánh cái bánh chưng.
Đôi mắt Kiều Thừa Huân đông cứng, nhìn hành động ngây thơ của thiếu nữ, nóng bỏng ở phía dưới không hiểu sao lại bị dập tắt vài phần, khóe môi cong lên nụ cười xấu xa.
Người phụ nữ này, nói cô thông minh, có đôi khi ngu ngốc đáng yêu cũng đúng.
Xem cô cố gắng tìm đường chết như vậy, tạm thời bỏ qua cho cô, xoay người rời đi.
Trước khi đi lại nói một câu: “Ngày mai diễn tốt một chút, đừng làm ông nội thất vọng…”
Ôn Đề Nhi nhíu mày, trong lòng điên cuồng gào thét: Kiều Diêm Vương, đại gia nhà anh!
Đóng cửa khóa trái, đi trở về giường, cầm lấy di động lần nữa.
Đường Vực Tân gửi cho cô rất nhiều tin nhắn.
Đường Vực Tân: Chiều ngày mai trở về thăm mẹ nhé?
Đường Vực Tân: Em đâu rồi?
Ôn Đề Nhi trả lời: Chiều ngày mai phải cùng Kiều Thừa Huân về nhà làm tiệc mừng thọ cho ông nội anh ấy, không thể đi cùng anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643860/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.