Lúc này, trong đại sảnh đột nhiên yên tĩnh trở lại, có cảm giác hoàng đế xuất hiện mọi người im lặng hết rồi.
Hóa ra là ông cụ Kiều xuất hiện.
Đôi mắt lạnh lùng của Kiều Thừa Huân dịu dàng hơn một chút, tự giác nắm tay thiếu nữ, dẫn cô đến chỗ ông cụ, “Ông nội.”
Ôn Đề Nhi từng xem ảnh chụp ông cụ Kiều, ở bên ngoài nhìn nghiêm túc hơn trong ảnh nhiều, khuôn mặt già nua che kín dấu vết năm tháng, đôi mắt như chim ưng trái lại giống cháu nội ông như đúc.
“Ông nội.” Ôn Đề Nhi mỉm cười chào hỏi, đưa túi quần áo cô mua ra, “Chúc ông phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Thực ra ông cụ Kiều cũng đã xem ảnh chụp Ôn Đề Nhi, không nghĩ tới ở ngoài nhìn đáng yêu hơn trong hình nhiều, có khí chất của tiểu gia bích ngọc*.
*: “Tiểu gia Bích Ngọc” nghĩa gọn là chỉ những thiếu nữ xinh đẹp ở gia đình bình thường.
Tuy cực kỳ hài lòng, nhưng ông cụ vẫn chưa biểu hiện ra ngoài, cố ý hỏi: “Cháu tên là gì?”
Ôn Đề Nhi đột nhiên cười rộ lên giống đóa hoa trắng nhỏ, “Cháu tên là Ôn Đề Nhi, ông nội có thể gọi cháu là Đề Nhi, đây là quà sinh nhật cháu và Thừa Huân tặng ông nội, hi vọng ông nội thích.”
Ông cụ Kiều nhẹ nhàng gật đầu, đáy mắt hiện lên chút chờ mong, cháu dâu tặng quà cho ông, chắc là không tệ.
Nhận lấy túi lớn, còn chưa kịp mở ra, Phượng Vũ đột nhiên lấy một cái hộp giấy xa hoa ra, “Ông nội, Phượng Vũ cũng tặng quà cho ông,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643864/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.