Ôn Đề Nhi cố ý giả bộ vô tội, mím môi nói: “Cha, mẹ, con bị oan, rất nhiều người bôi đen con, con cũng không biết là ai làm.”
Vạn Mỹ Trân ở một bên lập tức thêm mắm thêm muối, “Nếu cô không làm chuyện này, người khác sẽ nói cô như vậy sao?”
Phượng Vũ nói có vẻ không rõ ràng, “Kỳ thật tôi cũng không tin tưởng những tin tức xấu này, dù sao chị dâu và anh Thừa Huân thật lòng yêu nhau, tôi tin anh Thừa Huân sẽ không nhìn lầm người.”
Vạn Mỹ Trân cãi lại: “Ai biết được, đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, bình thường anh Thừa Huân bận rộn như vậy, cũng không phải lúc nào cũng nhìn chằm chằm chị dâu.”
Nhìn thấy hai đóa hoa trắng nhỏ kẻ xướng người họa, Ôn Đề Nhi thật sự muốn cười ra tiếng, đáng tiếc, cô nhịn được.
Đối phó với Bạch Liên Hoa không thể nóng vội, phương pháp tốt nhất là trở thành đóa hoa trắng nhỏ thứ ba.
Ôn Đề Nhi hết đường chối cãi, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Kiều Thừa Huân, đáy mắt hiện lên một tầng điềm đạm đáng yêu, “Thừa Huân, thực xin lỗi, em làm anh mất mặt rồi.”
Kiều Thừa Huân nhìn cô một cái, đôi mắt có nước mắt, làm anh thiếu chút nữa tin là cô ấm ức.
Không hổ là người phụ nữ thông minh, kỹ thuật diễn càng ngày càng tốt.
Bàn tay to chạm vào mái tóc cô, chậm rãi cúi đầu xuống, cắn môi cô một cái, nhỏ giọng nói: “Cho dù người trên thế giới này không tin em, anh tin em.”
Môi mỏng hơi lạnh chạm vào môi cô không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643863/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.