Ôn Đề Nhi thấy anh đen mặt, lập tức thay bằng khuôn mặt tươi cười như một đóa hoa trắng nhỏ, gắp một miếng thịt đặt ở trong bát của anh.
"Chồng à, gần đây mỗi ngày anh tăng ca đều mệt chết đi, ăn nhiều thịt một chút bồi bổ cơ thể."
"..."
Kiều Thừa Huân lạnh lùng liếc cô một cái, nụ cười không phân biệt thật giả.
Ánh mắt chậm rãi dời đến trong bát, gắp miếng thịt cho vào miệng.
Ôn Đề Nhi hài lòng, cười, "Chồng à, còn cần phục vụ gì không? Đề Nhi toàn tâm toàn ý phục vụ anh."
Kiều Thừa Huân: "Cởi quần áo ra múa một đoạn."
Ôn Đề Nhi: "..."
Ông nội nhà anh, cút!
Kiều Thừa Huân yên lặng lấy điện thoại di động ra, phát lại một đoạn ghi âm.
"Chồng à, em cảm thấy trong nhà chúng ta quá vắng vẻ lạnh lẽo cho nên mua cho anh một người bạn gái, anh nhất định phải ký nhận đấy, chỉ cần anh ký, đêm nay em liền cởi quần áo múa cho anh xem..."
Khuôn mặt trắng nõn của Ôn Đề Nhi trong giây lát liền chuyển sang hồng, "Anh là tên biến thái sao, ngay cả cái này cũng ghi âm lại!"
"Tôi là thương nhân, giữ chữ tín là nguyên tắc của thương nhân."
"Tôi lại không phải thương nhân, không có cái gọi là giữ chữ tín, nguyên tắc của tôi chính là không có nguyên tắc, hừ."
Một tiếng hừ cuối cùng đầy tùy hứng, tuyên bố cô muốn chơi xấu.
Kiều Thừa Huân cũng không nóng nảy với cô, món nợ này đợi cơm nước xong rồi tính cũng không muộn.
Bầu không khí lại chìm trong im lặng.
Hai vợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung/1643957/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.