Đường Cận Ngự trở lại biệt thự, không ngờ nhìn thấy một người đàn ông đang trong phòng khách, mặc quân phục, ngồi rất kiểu mẫu trên ghế sofa.Nghe thấy tiếng bước chân, ông ta quay đầu lại."Thầy sao? Sao thầy lại đến đây?" Đường Cận Ngự cười cười, bước nhanh tới.“Gặp em thật không dễ dàng!” Người đàn ông trung niên cười nói."Thầy giáo, thầy đang đùa với em à?"“Được rồi, ngồi đi.” Người đàn ông trung niên cười nói."Thầy muộn như vậy đến tìm em là có chuyện gì vậy?"Đặng Quốc Phong duỗi tay ra lấy một túi tài liệu bên hông đưa cho anh: “Danh sách sàng lọc ban đầu của trường đại học quân đội chính quy năm nay, ngày mai là kiểm tra thể lực, danh sách trúng tuyển cuối cùng đã được quyết định rồi.
Biết gần đây em đang nghỉ ngơi nên muốn hỏi mai có thời gian đi xem không?”Đường Cận Ngự vươn tay cầm lấy túi hồ sơ: "Thầy muộn như vậy đến tìm em chắc không phải muốn em đi xem thôi đúng không?”"Thằng nhóc thối này, có thể giả vờ ngốc tí được không?"“Mấu chốt là do thầy giáo rất bận nhưng vẫn dành thời gian tự mình qua đây sao.” Đường Cận Ngự mỉm cười, đưa tay mở túi hồ sơ.Đặng Quốc Phòng nhìn anh bằng ánh mắt hài lòng, đầy tán thưởng.Đường Cận Ngự là học sinh ông tự hào nhất và cũng là niềm kiêu hãnh nhất của ông."Hôm nay tôi bảo bọn họ đi điều tra, có một số hạt giống tốt, ngày mai em chú ý quan sát một chút, thầy đã phải tự đưa người đến cho em đó."Đường Cận Ngự mỉm cười nhìn vào bảng dữ liệu, tất cả các bản
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-thieu-lanh-lung-khong-the-treu-vao/545997/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.