Đau. Trái tim như bị bóp nghẹt không thể thở nổi.
Mí mắt Lý Huyền vẫn nặng trĩu không mở ra được. Anh cảm giác như mình đang chìm trong nước.
Trong nước?
Không thể nào. Đại học thành phố là điểm cao nhất của thành phố C. Dù mưa to đến đâu cũng không thể đọng nước được. Mình đã chết chưa? Lẽ nào âm tào địa phủ cũng đọng nước à?
Đầu năm nay chẳng lẽ không có chứng chỉ lặn thì không cho đầu thai sao? Đùa chắc?!
Lý Huyền giật mình ngồi dậy từ trong bồn tắm. Mũi miệng đều bị sặc nước, anh ho khan đến nỗi phổi cũng sắp văng ra. Lý Huyền cảm thấy chóng mặt như thể đã không ăn trong nhiều ngày liền. Anh nhìn xung quanh thấy mình đang ở trong một phòng tắm. Bức tường đối diện dính đầy máu thoạt nhìn giống như một hiện trường giết người.
Chẳng phải anh bị đụng xe sao? Mình đang nằm mơ à?
“Đây là đâu?” Lý Huyền cúi đầu nhìn thoáng qua. Nước hòa lẫn máu làm bồn tắm toàn một màu đỏ rực.
Anh sững sờ một lúc sau đó giơ tay lên nhìn. Trên cổ tay có một vết thương dài. Máu đã đông lại, vết thương bị ngâm nước trắng bệch cả ra, tách sang hai bên. Đây không phải là trọng điểm. Lý Huyền nhìn một cái nốt ruồi nho nhỏ trên cổ tay mình.
Anh có một cái nốt ruồi trên cổ tay từ khi nào nhỉ?
Lý Huyền lập tức đứng dậy. Vừa mới đứng lên thì lập tức choáng váng. Anh còn chưa kịp đứng vững thì lại trượt chân ngã xuống, va phải thành bồn ầm một tiếng.
“Khỉ thật.” Anh trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-toi-duoc-gap-em/1074576/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.