Trước khi Trương San tới luật sư đã chuẩn bị xong hợp đồng, do Trương Chí Hoa đưa tới, không biết đây xem là bắt đầu hay hâm nóng thì thích hợp hơn.
“Chị của tôi rất nhanh sẽ trở lại.”
“Lần trước anh có nói rồi.”
“Chậm nhất là một tuần! Nhanh thì ba bốn ngày nữa!” Trương Chí Hoa nhấn mạnh.
“Ừ.”
Mấy ngày nay Lý Huyền bận quá, Thịnh Mẫn lo lắng cho anh nên cũng không dám cho anh biết, bản thân cậu ngủ không ngon, tật xấu mất ngủ hình như lại quay lại, giọng Trương Chí Hoa lớn quá, nói vài câu đã làm cậu choáng váng đầu óc.
“Cậu vẫn nên ký đi…” Giọng điệu Trương Chí Hoa rất giống một cá nhân**.
Thịnh Mẫn chậm chạp không gia hạn hợp đồng, trong tay hắn chỉ có một người kiếm ra tiền này, cả công ty đều nhìn chằm chằm vào, mỗi ngày trôi qua thật sự không tốt lắm, hắn bị mỉa mai cả trong tối lẫn ngoài sáng.
“Hợp đồng thật sự đủ ưu ái đó, gần đây chị của tôi bận chuyện của anh rể, tâm tình có vẻ không được tốt, cậu đứng cố tình kéo dài nữa, không cần làm bộ làm tịch, nghỉ ngơi một tháng còn chưa đủ, kịch bản tôi mang đến cậu cũng không xem…”
“Có xem.” Thịnh Mẫn đứng dậy tiễn khách: “Hợp đồng cứ để đó đi, tôi còn có việc, không giữ anh lại được.”
Thịnh Mẫn vừa tiễn vừa đuổi, cậu đẩy Trương Chính Hoa ra ngoài cửa, đóng cửa lại còn có thể mơ hồ nghe thấy âm thanh oán giận của hắn.
Thịnh Mẫn tiện tay cầm lấy hợp đồng nhìn thoáng qua rồi ném sang một bên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-toi-duoc-gap-em/527878/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.