Thấy sắc mặt của Sở Uyên như vậy, dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng Đoạn Bạch Nguyệt vẫn biết hắn đã nghe được gì đó bất thường rồi, vì vậy chủ động hỏi: “Quan phủ có từng nói gì về lai lịch của đám hắc y nhân kia không?”
“Lai lịch?” Đồ Bất Giới suy nghĩ một lúc: ” Chuyện này thì ta không rõ ràng lắm, ta cũng chỉ lấy tin tức từ Phi Loan Lâu thôi.”
” Quan phủ không dán cáo trạng sao?” Đoạn Bạch Nguyệt nhíu mày.
Đồ Bất Giới lắc đầu: ” Không có.”
Đoạn Bạch Nguyệt nhìn Sở Uyên chỉ thấy sắc mặt của hắn quả nhiên có chút khó coi.
Phi Loan Lâu là một tổ chức tình báo nổi danh trong chốn giang hồ, lâu chủ tên là Cảnh Lưu Thiên, thường ngày vẫn một cây chiết phiến thích trà xanh mê hoa tửu, nhìn qua không hề giống người trong võ lâm mà càng giống một tài tử. Thái độ làm người cực tốt, dù không có chuyện gì cũng mang nét cười trên mặt khiến ai nhìn cũng thấy thoải mái trong lòng. Thi thoảng cũng sẽ thường lui tới vương thành, không chỉ được các đại môn phái tranh nhau mời tới mà các đại thần trong triều đình cũng sẽ đối đãi với hắn như khách quý. Một người như vậy thì hiệp trợ quan phủ tại địa phương làm việc cũng không có gì kì quái, nhưng thân là mệnh quan triều đình, tróc nã đào phạm lại không dán cáo thị mà tìm một môn phái trên giang hồ chiêu mộ người ám sát, thực sự là không thể nào hiểu nổi.
” Nếu quan phủ không yết bảng thì chắc hẳn dân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-cong-luoc/1674132/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.