Trời sáng, trong thành Nặc Lạp lại bắt đầu náo nhiệt hẳn lên, mỗi người lại tiếp tục cuộc sống của mình, những sạp hàng cũng đã được bày ra sớm, Sư gia ghé thăm cửa tiệm bánh bao vừa mới sáng sớm đã tấp nập người mua, chủ tiệm vui đến mức cười híp cả hai măt lại. Khó khăn lắm mới vãn khách, ông ta thích ý tựa vào cửa, mắt vừa khéo nhìn về bố cáo ở đằng xa, lại nhìn thấy một nữ tử đeo mũ trùm đầu màu xanh khói dài đến ngực nhìn tờ bố cáo mà Phá Vực Đế Quân ban bố ngày trước, dường như nhìn đến mức ngây cả người.
"Chà chà, là nữ tử thì đều thèm muốn khế ước kia, đáng tiếc thật, Phá Vực Đế Quân lại chỉ có một người." Ông đang lắc đầu cảm thán lại nhìn thấy nữ tử kia đưa tay ra, xé tờ khế ước kia xuống, dùng sức xé làm mấy mảnh, giơ tay lên, đám giấy vụn đó đã tán loạn khắp nơi.
Chủ tiệm trợn trừng mắt, trong lòng thầm kêu lên một tiếng, ôi chao, vị này không phải là đố kỵ quá mức đó chứ?
Nữ nhân đó xoay người lại bước đi, lên một chiếc xe ngựa đang được dừng bên đường, phu xe quát một tiếng, chiếc xe liền phóng vào đường chính của thành mà đi.
Tiểu Tiêu phủ, Tiêu Vọng vội vã nghênh đón, nữ nhân kia xuống xe, Tiêu Vọng tiến lên muốn dìu cô ta, cô ta lại dường như không nhìn thấy bàn tay đang đưa ra của hắn, tự mình bước vào cửa lớn.
Tiêu Vọng thu tay lại, tiến lên dẫn dường, "Mời qua bên này."
Đưa cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/de-vuong-sung-ai/329063/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.