Sau bữa ăn, hai người ngồi sô pha uống trà nói chuyện trên trời dưới đất. Bỗng Tạ Tư Vĩ gọi điện thoại sang.
“Thầy Chung ạ, nhân viên khách sạn gọi đặt phòng, anh vẫn ở phòng cũ hay là đổi sang phòng khác?”
“Không cần, như cũ đi.”
Thấy họ đang bàn công việc, Trì Viễn Sơn muốn chừa không gian cho Chung Độ, thế là y giơ bao thuốc lá trong tay rồi chỉ chỉ ra ban công, ra hiệu mình đi hút điếu thuốc.
Vừa đứng dậy định đi, Chung Độ bắt lấy tay y cản lại, thuận tay dịch gạt tàn trên bàn trà đến trước mặt y.
Là bảo mình ở lại hút? Trì Viễn Sơn khó hiểu nhìn anh.
Chung Độ hếch cằm về phía cửa sổ chưa đóng ngoài ban công, nói với y bằng khẩu hình miệng: “Lạnh.”
Trì Viễn Sơn ngẩn người, bật cười, cuối cùng cũng chẳng hút thuốc mà lặng lẽ ngồi bên nhâm nhi trà.
Tạ Tư Vĩ trong điện thoại còn đang thao thao bất tuyệt, bàn chuyện chính lại lân la hỏi anh đã ăn cơm chưa như thông lệ. Chung Độ vẫn với câu trả lời đó: “Ăn rồi, ăn sủi cảo.”
“Lại ăn sủi cảo? Anh đi đâu ăn sủi cảo đấy?”
“Bên chỗ thầy Trì. Đừng lo, cho cậu nghỉ.”
Nghe thấy hai chữ “thầy Trì”, Trì Viễn Sơn không nhịn được phì cười vui vẻ.
Bấy giờ Chung Độ mới ý thức mình vừa thốt ra xưng hô gì, khóe môi bất giác cong cong, đáy mắt cũng nhuốm ý cười.
Anh đang trong trạng thái thả lỏng, cử chỉ cũng thoải mái tự nhiên hoàn toàn khác với một ngày trước. Trì Viễn Sơn lấy làm mừng rỡ.
Tạ Tư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-giao-thua/2132087/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.