Đến nhà Vân Lệ, Hạ Vãn Chi vừa vào cửa đã thấy xót xa vô cùng, nắm lấy tay Vân Lệ hỏi han tình hình.
“Vẫn chưa liên lạc được.” Từ sáng đến giờ Vân Lệ đã tìm khắp nơi, số điện thoại gọi đi vẫn hiện tắt máy. Khoảnh khắc nhìn thấy Hạ Vãn Chi cuối cùng cũng không kìm được nước mắt tuôn trào, “Tối qua tớ đã nói với bà ấy là tớ không thích Lương Kính, bà ấy… bà ấy cãi nhau với tớ. Tớ không muốn cãi đâu, tớ chỉ nói là cần bình tĩnh lại một chút thôi, vậy mà sáng nay bà ấy đã biến mất.”
Mẹ Vân Lệ là người cực đoan, Vân Lệ hơi thoát khỏi tầm kiểm soát của bà là bà sẽ làm những chuyện tự làm hại bản thân để đạt được mục đích uy h**p Vân Lệ, đây cũng là lý do Vân Lệ không thể nào không nghe lời.
Hạ Vãn Chi lau nước mắt cho Vân Lệ, an ủi: “Không sao đâu, Tạ Kỳ Diên đã cho người đi điều tra rồi, cậu đừng nghĩ nhiều.”
Vân Lệ biết ơn nhìn Tạ Kỳ Diên, không còn để ý đến bộ dạng bơ phờ hiện tại của mình nữa.
“Camera an ninh khu dân cư kiểm tra rồi chứ?” Tạ Kỳ Diên hỏi.
“Kiểm tra rồi.” Vân Lệ cố gắng giữ bình tĩnh, chính vì đã tìm khắp nơi vẫn không thấy người cô mới cầu cứu Hạ Vãn Chi.
Cô trước nay luôn có sự kiêu ngạo của riêng mình, những chuyện gia đình này, cô không muốn để người khác biết, cộng thêm tính cách ghét giới hào môn của mẹ Vân Lệ, cô càng không dám để bà biết mình là bạn của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2854577/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.