Ngày phẫu thuật, bác sĩ Wood liên tục nhấn mạnh: “Dù ca phẫu thuật thành công, cũng không có nghĩa là vĩnh viễn không tái phát.”
Hơi thở Tạ Kỳ Diên nặng nề, ánh mắt dừng lại ở cửa phòng phẫu thuật: “Tôi biết.”
Nhưng đó là lựa chọn của chính Diêu Cầm.
Nếu không phải nghe nói làm cuộc phẫu thuật này có khả năng chữa khỏi, Diêu Cầm có lẽ đến bây giờ vẫn không có can đảm đối mặt với con trai mình.
Đứng bên cạnh bác sĩ Wood là chủ nhiệm khoa phẫu thuật thần kinh não của bệnh viện Bắc Thành, cuộc phẫu thuật lần này do ông và bác sĩ Wood cùng tiến hành, thấy vẻ mặt hai bên đều u ám, không khỏi khuyên một câu: “Các vị, cuộc phẫu thuật này, ở trong và ngoài nước đều đã rất thành thục rồi, hơn nữa theo tôi quan sát, bà Diêu rất tích cực phối hợp, tâm trạng cũng tốt, điều này có lợi cho việc hồi phục.”
Nói xong liếc nhìn Hạ Vãn Chi một cái.
Hạ Vãn Chi tự nhiên khoác tay Tạ Kỳ Diên, phụ họa: “Bác sĩ Từ nói không sai, chú Liễu, mọi người cứ yên tâm.”
Một cuộc phẫu thuật kéo dài hơn một tiếng đồng hồ. Cả nhóm của bác sĩ Wood đều vô cùng coi trọng tình hình bệnh nhân nên trước khi thuốc mê hết tác dụng, Diêu Cầm vẫn được giữ lại phòng chăm sóc đặc biệt, do nhân viên y tế theo dõi toàn bộ quá trình.
Bác sĩ Từ mang tin đến, nói phẫu thuật rất thành công.
Hạ Vãn Chi thở phào nhẹ nhõm, chân thành nói lời cảm ơn.
“Với tôi còn khách sáo gì nữa.” Bác sĩ Từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2854690/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.