Căn nhà nhỏ ấm cúng, tiết trời mùa đông lạnh giá, chút ánh sáng lắt léo mình, chen vào diện tích căn phòng, trên chiếc giường nhỏ, cô gái với mái tốc rối bời nằm trên người chàng trai có ngũ quan tinh tế, một khung cảnh thơ mộng, đẹp đẽ, lãng mạn đến như vậy lại bị Dương Thần Sơ phá vỡ. Bụng của cô liên tục đánh trống, như nhắc nhở tình trạng 'đói quằn quại' của nó. Không gian tĩnh mịch, tiếng kêu đó càng rõ ràng hơn. Dương Thần Sơ ngượng chín mặt, vội vùi đầu vào đống chăn, ai ngờ cô lại quên mất mình đang nằm trên ngực Lục Dương, nên mặt đâm thẳng vào cơ ngực rắn chắc trên người anh.
Cô chống hai tay vào ngực anh, định đứng dậy thì ngoài cửa vang lên tiếng động rất nhẹ, phải thính tai thì may ra mới có thể phát hiện được. Cô há to miệng, muốn nói gì đó thì người đàn ông ở dưới đưa tay ra bịt miệng cô lại, nhiệt độ nóng bỏng từ bàn tay của anh như thấm vào từng tấc da thớ thịt của cô, chảy cả vào trong tim.
Tiếng động lại vang lên, lần này có to hơn lần đầu một chút, song vẫn rất khẽ, nghe giống như tiếng đồ vật gì đó cào vào cánh cửa.
Nếu là Hà Tô Diệp về thì cớ gì phải làm hành động kì lạ như vậy?
Lục Dương như có thần giao cách cảm với cô, anh chỉ tay xuống dưới gầm giường, ý bảo hai người trốn vào đấy, chờ xem động tĩnh từ bên ngoài. Dương Thần Sơ gật đầu. Căn nhà này vốn rất nhỏ, nhà bếp và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012685/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.