Đầu Dương Thần Sơ bị đập xuống nền đá gồ ghề, hai tên kia cũng bị cô lôi kéo mà ngã lăn ra. Cô đứ tay xoa đầu, mắt thấy tiết mục của Lục Dương đã bắt đầu được một phút, cô gục xuống, cả người như được thả lỏng. Cuối cùng cô cũng kéo dài được thời gian, giúp anh thuận lợi trình diễn.
Tên vốn định chạy đi sau khi ngồi thẳng dậy, hắn liếc thấy chiếc máy ghi âm bị bay ra xa, tay liền nhanh chóng vồ lấy, mở máy lên, bên trong chỉ vang lên ca từ nước ngoài khó hiểu.
Tên còn lại nghe thấy nhach, tức giận bò dậy: "Mày còn có tâm tư nghe nhạc nữa hả!" Hắn định đưa tay đấm cho tên kia một trận thì thấy trên tay tên đó cầm chiếc máy ghi âm.
Tên kia ấp úng, bất tri bất giác nhuốt một ngụm nước bọt: "Cô ta lừa chúng ta rồi thưa anh. Cô ta vốn không có ghi âm." Hắn đưa chiếc máy ghi âm cho tên đại ca, tay run run sợ hãi.
Tên đại ca tức giận, bật đi bật lại máy ghi âm, chỉ toàn là những bài hát Âu Mỹ, hắn vứt mạnh máy ghi âm xuống, nắm tóc Dương Thần Sơ: "Con đàn bà khốn khiếp, dám làm lỡ dở công việc của ông!" Nói xong, hắn tát hai phát liền vào mặt cô, khóe miệng cô rách ra, rớm máu.
Hai tên trút giận xong mới vứt cô xuống đất như một chiếc giẻ lau, tức tối bỏ đi.
Trong con ngõ hẹp dài, cô còn loáng thoáng nghe thấy tiếng tên đại ca rống to, kế hoạch vốn dày công sắp đặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012708/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.