Trong xe yên tĩnh đến lạnh người, một lúc lâu sau, đễn nỗi Tiêu Nguyệt tưởng không khí đã bị đóng băng, Giang Thành Xuyên sẽ không trả lời câu châm chọc của của nữa thì anh lại bất ngờ lên tiếng: "Em biết anh lợi dụng em, vậy em còn lao đầu vào phía anh làm gì?"
Hoàn toàn là mỉa mai, không một chút tình cảm trong đó. Giang Thành Xuyên nói đúng, chính vì cô ngốc nên khi biết anh chỉ lợi dụng cô mà vẫn đem lòng yêu thương, chính vì cô ngốc nên khi anh gặp khó khăn cô vẫn cố gắng giúp đỡ, thử hỏi trên đời này có ai ngốc hơn cô nữa?
"Nếu không phải còn một cô nhóc quyến luyến yêu anh, xem qua gia cảnh cũng không tồi, ít nhất trong thời gian nhắn cũng xoay sở được ba mươi triệu, anh lại không lập tức xán lấy tôi mà nhờ tôi giúp đỡ?" Cô cố tình chọc hoáy vào điểm huyệt của anh.
Giang Thành Xuyên rõ ràng tức giận, cằm anh bạnh ra, cả khuôn mặt căng cứng, anh luôn giỏi khống chế cảm xúc bản thân, nhưng trước mặt cô, anh luôn là kẻ yếu thế, cảm xúc cứ như hận không thể móc ra cho cô giày vò. Anh nắm chặt một tay của cô, cô cảm thấy đau, gắt gỏng: "Anh đang làm tôi đau đấy!"
Anh nghe vậy lực càng tăng thêm: "Tôi nói cho em biết, em sỉ nhục tôi thế nào đi chăng nữa tôi có thể miễn cưỡng bỏ qua, nhưng đừng lôi Tư Niên vào chuyện này!" Anh gằn giọng. Trước đây cô vẫn thường hay vố lí, giở tính tiểu thư này ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012749/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.