Cuối tuần, con người bất giác lười biếng hơn. Lục Dương ôm Dương Thần Sơ, hai người cùng ngồi trên chiếc ghế sofa cỡ đại, ti vi đang chiếu một bộ phim hoạt hình. Dương Thần Sơ xem rất chăm chú. Lục Dương cũng máy tính lên mạng, tay sẽ đều đặn bỏ hoa quả cắt sẵn vào miệng cho Dương Thần Sơ.
Chuông cửa nhà vang lên, thím Vu đang lau dọn gần đó nhanh chân chạy ra mở cửa, giọng thím hơi lớn, vọng vào bên trong: "Cậu Dương, có người tên Phong Triển tìm cậu này! "
"Thím để cho anh ấy vào đi! "Lục Dương không đứng dậy, anh vẫn nằm trên ghế đút hoa quả cho Dương Thần Sơ. Phong Triển vào nhà liền nhìn thấy cảnh này, chỉ hận không thể vứt luôn túi đồ ăn vào mặt hai con người này.
"Xem ra đại minh tinh Lục Dương đây sau khi giải nghệ có cuộc sống an nhàn thật đấy! " Phong Triển dài giọng châm biếm. Anh vứt bừa túi đồ trên ghế, tự rớt cho mình cốc nước, vừa uống cái đã cau mày đặt nước xuống bàn: "Sao nước lạnh thế này? "
Lục Dương không ngẩng mặt lên: "Anh đâu hỏi tôi nước nóng đâu. "
"Cậu... Cậu.... "Phong Triển tức đến nỗi không nói được gì, cứ ấp úng mãi trong miệng, anh hậm hực uống sạch sẽ cốc nước.
Dương Thần Sơ rời mắt khỏi tivi, giờ đang lúc chiếu quảng cáo. Cô nhìn Phong Triển bằng ánh mắt khinh bỉ không kiêng dè: "Bố, người này quá vô duyên, quá mất lịch sự, không phép tắc! "
Lục Dương xoa đầu cô: "Sơ Spam đúng là tinh mắt. "
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-nguoc-dau-thuong/2012824/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.