Đôi mắt cô trong veo, hoàn toàn không có một tia tà niệm nào.
Lục Trường Chinh tự trấn an bản thân, có lẽ cô chỉ đơn thuần muốn kiểm tra vết thương, xem vị trí và mức độ nghiêm trọng thế nào.
Anh đưa tay cởi cúc áo sơ mi.
Nhưng khi chạm phải ánh nhìn chăm chú của Giang Đường, mặt anh bất giác nóng lên, liền ho nhẹ rồi quay lưng đi.
Giang Đường: ???
Rõ ràng họ đã có con rồi, sao anh vẫn còn xấu hổ như vậy?
Cô không hiểu nổi.
Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến hành động của cô.
Để đạt hiệu quả bổ dưỡng tốt nhất, Giang Đường cũng cởi áo mình ra.
Lúc Lục Trường Chinh tháo xong cúc áo, quay người lại trong bộ áo ba lỗ, cảnh tượng trước mắt khiến anh lập tức quay phắt lại, như bị điện giật.
Mặt anh đỏ bừng.
Cả người như bốc cháy.
Một luồng nhiệt từ bụng dưới xông thẳng lên, không cách nào kiềm chế được.
Cổ họng như có lửa đốt.
“Giang… Giang Đường… đồng chí… em… sao em lại…”
Sao em cũng cởi áo luôn rồi?
Người đàn ông có thể điềm nhiên đối mặt với mưa bom bão đạn, có thể lạnh lùng không chớp mắt khi bị ám sát, lúc này lại căng thẳng đến mức nói lắp.
Không thể trách anh được.
Bởi vì… cảnh tượng vừa rồi quá mức chấn động.
Dù anh đã nhanh chóng quay đi, nhưng hình ảnh ấy vẫn cứ in sâu trong tâm trí.
“Em làm sao?”
Giang Đường khó hiểu nhìn mình, rồi lại nhìn người đàn ông đang quay lưng lại với mình.
Cô nhíu mày, chân trần bước tới gần anh.
“Tại sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tan-hon-theo-chong-nhap-ngu-co-lien-nhap-vien/2850488/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.