“Lương Tây Triều, cảm ơn anh…” —– Sáng sớm Chủ nhật, Ngôn Di và Sở Tử Câm còn đang ngủ, Vưu Tình nhẹ nhàng sửa soạn xong, ra khỏi cửa chuẩn bị đến nhà họ Hạ. Từ Đại học Bắc Thành đến nhà họ Hạ khoảng cách rất xa, bắt taxi ít nhất cũng 50 tệ, Vưu Tình chọn đi xe buýt một đoạn trước. Nhà họ Hạ ở khu biệt thự, đến đoạn đường không có xe buýt chạy thẳng tới, cô lại bắt taxi đi vào. Trên xe, Trần Tuyết Vi gửi hai ba tin nhắn thúc giục hỏi han, rất giống một người mẹ đang nhón chân ngóng trông con mình về nhà. Vưu Tình đại khái đoán ra nguyên do, cô là diễn viên không thể thiếu trong vai người mẹ hiền từ của bà ta, Trần Tuyết Vi tự nhiên sốt ruột sợ cô không xuất hiện đúng giờ. Xe chỉ có thể chạy đến cổng lớn khu biệt thự, Vưu Tình đăng ký thông tin ở chỗ bảo vệ cổng rồi đi vào. “Tình Tình ——” Trần Tuyết Vi đích thân chờ ở cửa biệt thự nhà họ Hạ, thấy cô cười tươi chào đón. Lúc này là 10 giờ sáng, tiết trời cuối hè vẫn oi bức như cũ, lớp trang điểm trên mặt bà đã hơi trôi, nhưng nét mặt vốn xinh đẹp nên cũng không ảnh hưởng nhiều. Phu nhân nhà giàu sống trong nhung lụa, hàng hiệu trang sức đầy người. Nhìn Vưu Tình mặc áo thun quần jean, vẻ học sinh quá đậm, Trần Tuyết Vi nhíu mày. “Tình Tình, mẹ mua cho con rất nhiều quần áo đẹp, lát nữa lên lầu về phòng thay một bộ đi.” Vưu Tình: “Ăn cơm xong con sẽ đi.” Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tinh-y-vien-son-tu/2799209/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.