“Đang lén lút yêu đương đấy à?” —— Trong giờ học, Ngôn Di nghe giảng đến uể oải, lén cầm điện thoại lướt tin tức. Đại học Bắc Thành có một nhóm chat hai ngàn người, trong đó đang thảo luận về việc khoa Quản lý xử phạt Hứa Minh Kiều: ghi vào hồ sơ kỷ luật, hủy bỏ các danh hiệu danh dự. Ngôn Di thở dài một hơi: “Ai mà ngờ được chứ…” Vưu Tình nghĩ ngợi rồi nói: “Chỉ cần cậu ta không sa sút tinh thần, suy sụp ý chí, thì sẽ lấy lại được danh tiếng của mình.” Vưu Tình cũng ở trong nhóm chat đó, thỉnh thoảng lướt xem những thứ Hứa Minh Kiều từng đăng trước đây mà họ chia sẻ. Phần sáng tạo của riêng cậu ta rất xuất sắc. Thời đại thông tin, tin tức mới thay đổi không ngừng, chỉ cần cậu ta chuyên tâm mài giũa, chuyện gì cũng có thể xoay chuyển. Không nói đâu xa, ngay những người đang thảo luận sôi nổi ngất trời trong nhóm, có mấy ai đảm bảo được những gì mình viết ra trăm phần trăm trong sạch. Tiết sau là môn đại cương, vừa hay chuyên ngành của Hứa Minh Kiều cũng học. Hứa Minh Kiều trầm lặng hơn nhiều, không còn vẻ hăng hái như xưa. Tan học, Hứa Minh Kiều không vội đi, đợi ở lối ra cửa sau. “Có chuyện gì sao?” Vưu Tình nhìn cậu ta. “Hôm đó…” Hứa Minh Kiều do dự một lát rồi hỏi: “Người trong xe hôm đó là Lương Tây Triều phải không?” Tuy là câu hỏi, nhưng trong giọng điệu đã có tám phần chắc chắn. Sau khi bắt gặp vẻ hơi giật mình của Vưu Tình, Hứa Minh Kiều hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tinh-y-vien-son-tu/2799208/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.