Thôi Tuần bị đèn mượn mệnh làm trọng thương, máu tươi trào ra miệng, quỳ rạp dưới đất. Đám ám thám của Sát Sự Thính kinh hãi, vội vàng lao tới trước mặt hắn: “Thiếu khanh!”
Đúng lúc này, Linh Hư Sơn Nhân và Lý Doanh cũng vừa đến đàn Vân Trạch. Thấy cảnh tượng trước mắt, Linh Hư Sơn Nhân khựng lại một thoáng rồi lập tức phản ứng, một lá bùa vàng óng từ trong tay áo lão trượt ra, bùa vừa chạm vào đầu ngón tay đã bốc cháy, một làn hương kỳ dị lập tức lan tỏa trên lễ đàn.
Thôi Tuần biết ngay không ổn, nhưng hắn chưa vượt qua nghiệp chướng, lại bị tà thuật đả thương, yếu ớt đến mức ngón tay cũng không nhấc lên nổi. Hắn cố chống đỡ, dặn dò ám thám đỡ mình: “Nhanh! Giết lão!”
Những năm viên ám thám chưa kịp giương cung, thì dây leo bỗng mọc lên từ đàn tế gỗ, trói chặt đôi chân họ. Bọn họ hoảng sợ, rút dao găm bên hông chém loạn xạ, nhưng dây leo lại quấn lên cả đôi tay, khiến họ không thể động đậy.
Thôi Tuần nghiến răng, nhìn những ám thám vùng vẫy trong không trung liền biết họ đã trúng tà thuật của Linh Hư Sơn Nhân. Linh Hư Sơn Nhân bật cười lạnh, định cúi người nhặt đèn mượn mệnh rơi dưới đất. Nhưng ngay lúc lão mải dùng tà thuật đối phó ám thám, thì Lý Doanh đã tiến lại từ đằng sau. Ngọn quỷ hỏa trong tay nàng hóa thành một dải lụa xanh biếc, nhân lúc lão sơ hở, đã cuốn lấy ngọn đèn mượn mệnh rơi trên mặt đất.
Linh Hư Sơn Nhân thất kinh thất sắc, định đoạt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321669/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.