Long Hưng Đế bất ngờ bạo tử, triều đình liệt kê mười tội lớn của hắn, trong đó có bất hiếu, bội nghịch, phế bỏ đế hiệu, giáng làm thứ nhân. Thái hậu hạ tội kỷ chiếu, nhận lỗi vì giáo dưỡng không chu toàn. Trong bản chiếu thư ấy cũng như danh sách mười tội danh, vì cân nhắc đến sự ổn định của Đại Chu nên triều đình không đề cập đến tội trạng b.án n.ước của Long Hưng Đế. Thế nhưng, gia quyến của Thiên Uy quân đều được thả ra, các sĩ tử từng tĩnh tọa cũng được phóng thích, chưa kể còn được ban thưởng. Chỉ riêng Long Hưng Đế, người mà họ phản đối phải chết. Công tội ra sao, sự vụ đã rõ như ban ngày.
Chính sử không ghi chép, nhưng trong dã sử và thơ phú vẫn có những ám chỉ mơ hồ, xem như đã công khai tội nghiệt của Long Hưng Đế trước bàn dân thiên hạ. Ngàn năm vạn năm sau, hắn vẫn sẽ bị người đời phỉ nhổ.
Long Hưng Đế không có con nối dõi, ngôi vị trống không, chư vương dòm ngó rục rịch. Có kẻ thậm chí còn lớn tiếng chỉ trích Thái hậu dạy con không nghiêm, không xứng ngồi ở vị trí đó. May mắn thay, Thượng thư Hữu bộc xạ Thôi Tụng Thanh và Đại Lý Tự Thiếu khanh Lư Hoài đều tiên phong đứng về phía Thái hậu. Thái hậu cũng dùng thủ đoạn lôi đình, nhanh chóng phù trợ một ấu tử trong tông thất lên ngôi, sử gọi là Thiếu Đế. Cục diện lập tức ổn định, thiên hạ đã có chủ, chư vương chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ hội vụt khỏi tầm tay.
Bách tính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321823/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.