rên đường trở về Trường An, hai người đều im lặng.
Cuối cùng, Lý Doanh là người lên tiếng trước. Nàng hỏi vì sao trước đây hắn đưa nàng đến Vong Tử thành, nhưng nay lại đồng ý đưa nàng về Trường An. Ngư Phù Nguy không đáp, chỉ nói: “Sau khi chết, Trịnh Quân rơi vào ác đạo, bị giam trong Vong Tử thành.”
Lý Doanh khựng lại, Ngư Phù Nguy tiếp tục: “Hắn đối diện với những người đã chết vì hắn, trong lòng day dứt khôn nguôi. Ngày qua tháng lại, oán khí càng tích tụ. Vì muốn độ hóa Trịnh Quân, Thập điện Diêm Vương bèn để hắn luân hồi, chuyển sinh thành một Ngư Phù Nguy hoàn toàn đối lập.”
Kiếp trước, Trịnh Quân không chút công lao, chỉ nhờ xuất thân mà được hưởng bổng lộc dồi dào, địa vị cao sang. Đây chính là loại người mà Ngư Phù Nguy của kiếp này căm ghét nhất. Thập điện Diêm Vương muốn hắn từ bỏ thân phận thế gia quyền quý, trở thành hạng người dưới đáy xã hội, để những kẻ giống như hắn của kiếp trước khinh rẻ, chà đạp hắn; để lý tưởng tan vỡ, báo quốc vô môn; để trắng kiếp trước hóa thành đen kiếp này, đen kiếp trước hóa thành trắng kiếp này.
Ngư Phù Nguy bỗng lẩm bẩm: “Một giấc mộng dài, mới hiểu đúng sai vốn chẳng thể phân rõ. Đã không thể tranh luận thị phi, chi bằng dùng cái chết hôm qua đổi lấy sự sống hôm nay.”
Hắn nói: “Trước đây, vì yêu mến công chúa, lo lắng cho an nguy của nàng, ta mới đưa nàng đến Vong Tử Thành, ngăn nàng cùng Thôi Tuần chịu chết. Nhưng giờ đây, ta đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321831/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.